Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 396

/1529



Nghe những lời này, nhân viên cửa hàng liền nghĩ tới người đẹp như thiên tiên mà cô ấy lỡ dẫn lên tầng hai.

Ánh mắt của cô ấy lại lần nữa hướng về người đàn ông trước mặt. Hai người này thật đúng là trời sinh một đôi. Quả nhiên soái ca đều là của người khác.

“Vợ của quý khách ở tầng hai, để tôi dẫn đường.”

Nhân viên cửa hàng làm động tác mời với Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt đi the0 nhân viên cửa hàng lên tầng hai.

Khi Lệ Kình Liệt nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt mặc sườn xám màu xanh nhạt, đôi mắt anh hơi mở lớn.

Mặt mày như họa, dáng người thướt tha, còn có vòng e0 thon một tay anh cũng có thể ôm trọn, đôi chân trắng nõn như ẩn như hiện dưới làn váy. Khi cô khom lưng, mông vểnh tròn trịa ……

Lệ Kình Liệt hô hấp hơi dồn dập, miệng lưỡi khô khốc.

Anh không dám xem nhiều, đang định dời tầm mắt thì Nguyễn Tử Mạt xoay người, nhìn thấy Lệ Kình Liệt, cô cười ngọt ngào hỏi, “Anh đến rồi, đẹp không?”

Hầu kết của Lệ Kình Liệt lăn hai vòng, trả lời, “Đẹp.”

Đâu chỉ đẹp, lúc này cô như một yêu tinh nhỏ quyến rũ động lòng người.

Nguyễn Tử Mạt không thử bộ màu đỏ nữa, cô nhìn thoáng qua thấy hai bộ sườn xám này có cùng kích cỡ, chẳng qua là thiết kế kiểu dáng khác nhau mà thôi.

Cô rất vừa lòng, quyết định mua cả hai chiếc, mỉm cười hỏi nhân viên cửa hàng, “Bộ sườn xám này giá bao nhiêu vậy?”

Nhân viên cửa hàng nói, “Sườn xám ở tầng hai có giá thành cao hơn không ít. Bộ này hai trăm tệ, còn bộ màu đỏ hai trăm hai mươi tệ.”

Sườn xám ở tầng hai có thiết kế độc đáo, chế tác tinh mỹ nên giá cả sẽ không thấp. Đây cũng là nguyên nhân bà Chân không cho nhân viên cửa hàng dẫn khách hàng bình thường lên tầng hai.

Nguyễn Tử Mạt cảm thấy chúng xứng đáng với giá cả như vậy, nhưng tiền trợ cấp một tháng của Lệ Kình Liệt chỉ hơn năm mươi tệ, giá này so với thu nhập hiện có của nhà cô quả thực rất đắt.

Cô nhìn về phía Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt bước tới bên cạnh Nguyễn Tử Mạt, h0àn toàn không do dự nói, “Mua cả hai đi, rất đẹp.”

Hai chữ ‘ rất đẹp’ cuối câu là do anh thêm vào.

Nguyễn Tử Mạt nhìn Lệ Kình Liệt.

Người đàn ông này rất hào phóng với cô. Đói với người ở niên đại này, việc bỏ ra hai trăm tệ mua một bộ quần áo là điều gần như không thể.

Nhân viên cửa hàng hâm mộ nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt, có chồng đẹp trai như vậy, còn sẵn sàng tiêu tiền cho vợ, thật là hạnh phúc.

Trả tiền xong, Lệ Kình Liệt cầm túi quần áo, đi bên cạnh Nguyễn Tử Mạt, “Còn muốn mua gì nữa không?”

“Quần áo thiết kế sẵn ở bên ngoài đều không quá đẹp, em muốn mua ít vải về tự làm.” 

Nguyễn Tử Mạt vướt mái tóc dài, ngẩng đầu lên cười cới Lệ Kình Liệt.

“Ừ.”

Lệ Kình Liệt nhớ lại những bộ quần áo trưng bày tại cửa hàng bách hóa, lại nghĩ đến bộ sườn xám cô vừa mặc, quả thật những bộ quần áo ở cửa hàng bách hóa không hợp với cô.

Lệ Kình Liệt đi cùng Nguyễn Tử Mạt đến Cung Tiêu Xã.

Phụ nữ mua đồ luôn thích chọn tới chọn lui, Nguyễn Tử Mạt cũng không ngoại lệ.

Lệ Kình Liệt đứng ở một bên, trên mặt không hiện ra bất kỳ tia thiếu kiên nhẫn nào.


Ngụy Cẩm Vinh mới ra khỏi bộ đội liền thấy Thôi Hà Hoa đang đứng cách đó không xa, sắc mặt của anh ta lập tức tối sầm lại.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status