Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 397

/1529



Trong khoảng thời gian này Thôi Hà Hoa vì em gái mà bôn ba khắp nơi, cả người đều tiều tụy hốc hác. Khi nhìn thấy Ngụy Cẩm Vinh, cô ta như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, lao nhanh về phía anh ta……

“Phó đoàn trưởng Ngụy ……”

Hai mắt Ngụy Cẩm Vinh che kín thâm hiểm, Thôi Hà Hoa còn chưa kịp nói hết câu, Ngụy Cẩm Vinh đã bước nhanh về phía cô ta, kéo Thôi Hà Hoa đến một góc hẻo lánh ít người qua lại.

“Cô tới đây làm gì?”

Khuôn mặt ôn hòa của Ngụy Cẩm Vinh toát ra vẻ lạnh lẽo, giọng nói cũng âm trầm.

Thôi Hà Hoa thê lương cầu xin, “Phó đoàn trưởng Ngụy, cầu xin ngài cứu Uyển Ninh, ngài nhất định có biện pháp, đúng không?”

Ngụy Cẩm Vinh âm lãnh nhìn Thôi Hà Hoa, vừa cao ngạo vừa tàn nhẫn nói, “Tội cô ta phạm phải nên ngồi tù, tôi không có bản lĩnh lớn đến mức cứu được cô ta.”

“Uyển Ninh còn chưa kết hôn, nếu con bé thật sự phải ngồi tù, đời này của con bé sẽ bị hủy hoại. Phó đoàn trưởng Ngụy, nhất định ngài sẽ có cách, lần trước ngài……”

Sắc mặt của Thôi Hà Hoa trắng bệch, cô ta thét chói tai.

“Nếu cô không muốn chết thì ngậm mồm lại.”

Ánh mắt âm trầm của Ngụy Cẩm Vinh nhìn chằm chằm vào Thôi Hà Hoa.

Thôi Hà Hoa sợ tới mức lui lại một bước, cô ta co rúm người lại.

“Dù cho không thể cứu Uyển Ninh ra, ngài có thể vận dụng͟͟ quan hệ để xóa án của con bé hay không?”

Mắt thấy Ngụy Cẩm Vinh sắp rời khỏi, Thôi Hà Hoa bất chấp sợ hãi, tiếp tục nói.

Ngụy Cẩm Vinh xoay người, lạnh lùng nhìn Thôi Hà Hoa, “Không một ai có thể yêu cầu tôi làm bất kỳ chuyện gì.”

“Ngài không sợ mọi người sẽ biết chuyện kia à?”

Thôi Hà Hoa sợ hãi đến mức cơ thể run rẩy, cô ta nén nỗi sợ hãi, đe dọa người đàn ông trước mắt.

“Nếu cô không muốn nhìn đến thi thể của Thôi Uyển Ninh thì tốt nhất là nên ngoan ngoãn ngậm miệng lại.”

Ngụy Cẩm Vinh cười lạnh, vẻ mặt ngoan tuyệt, ánh mắt nhìn về phía Thôi Hà Hoa tràn đầy sự khinh miệt.

Hai chân của Thôi Hà Hoa mềm nhũn, ngã ngồi trên cỏ.

Ngụy Cẩm Vinh mặc kệ Thôi Hà Hoa, không quay đầu lại đi ra khỏi rừng cây.

Mới ra khỏi rừng cây, đi đến ven đường, một chiếc xe ieep ngừng trước mặt Ngụy Cẩm Vinh, sắc mặt Ngụy Cẩm Vinh lập tức thay đổi.

Cửa sổ xe hạ xuống, Cố Vân Đình đặt tay lên cửa sổ xe, tươi cười ló đầu ra, cằm hất về phía rừng cây bên kia, “Lão Ngụy, cậu vào đó làm gì thế? Hay là hẹn hò bí mật với đồng chí nữ nào tɾong đó?”

Ngụy Cẩm Vinh thu lại cảm xúc dưới đáy mắt, khôi phục phong thái phong độ nhẹ nhàng thường ngày, “Vừa rồi mắc tiểu, cần vào giải quyết gấp.”

“Vào rừng cây để giải quyết nhu cầu không giống chuyện mà quý công tử như cậu có thể làm ra chút nào.”

Trên khuôn mặt phi giới tính của Cố Vân Đình hiện lên tia trêu chọc, anh ấy nhướng mày nhìn về phía bạn tốt.

“Cậu đi đâu đấy?”

Ngụy Cẩm Vinh nói sang chuyện khác.

Cố Vân Đình cười nói, “Đến nhà lão Lệ cọ cơm. Đồ ăn chị dâu làm siêu ngon. Thế nào, cậu có muốn cùng đi sang đó không?”

Ngụy Cẩm Vinh nhăn mày, khuôn mặt đoan chính lộ ra vẻ ċһán ghét, “Cậu đi đi, tôi còn có việc khác phải làm.”

Cố Vân Đình nhún vai, biết Ngụy Cẩm Vinh không thích Nguyễn Tử Mạt, anh ấy cũng không ép buộc.

Cố Vân Đình khởi động xe, lái xe chạy về phía đại viện.


Nguyễn Tử Mạt đang nấu ăn tɾong phòng ßếp.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status