Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 389

/1529



Thẩm Lê Uyên nhìn thấy chiếc xe ieep kia thì hơi nhíu mày.

Anh ta thu hồi tầm mắt rồi quay người đi vào cục cảnh sát.

Anh ta muốn hỏi thăm một số thông tin liên quan đến bọn lưu manh đập phá cửa hàng thịt bò.

“Những tên côn đồ kia sao? Bọn chúng bị phán ít nhất phải mười lăm năm, vừa rồi có một đồng chí quân nhân đã thu thập chứng cứ phạm tội của đám người kia và giao cho chúng tôi, có một số tội có mức án rất nghiêm trọng, nhiều tội bị xử chồng lên nhau nên có thể sẽ tống bọn họ vào tù cho đến khi mục xương.”

Thẩm Lê Uyên vô cùng bất ngờ. Cho nên… Vừa rồi anh ta đã không nhìn nhầm, chính là người kia 

Cát Tiểu Siêu ngạc nhiên lên tiếng  “Luật sư Thẩm, không ngờ người này còn hành động nhanh hơn anh ”

Thẩm Lê Uyên cười  “Như vậy cũng tốt ”

Đây là lòng tốt mà hiếm khi anh ta có được nhưng không nghĩ đến cũng không cần anh ta phải ra tay.

“Đi thôi ”

Thẩm Lê Uyên đút hai tay vào túi quần và rời khỏi cục cảnh sát.

Cát Tiểu Siêu đuổi the0 saụ

Không có cơ hội biểu hiện nhưng làm thế nào mà luật sư Thẩm vẫn có thể cười thành tiếng như thế?

Nguyễn Tử Mạt bận rộn cho đến trưa, cô dự định cho mình nghỉ nửa ngày.

Hiện tại dáng người của cô đã rất h0àn mỹ rồi nên không cần tiếp tục giảm cân nữa, cô có thể đi mua mấy bộ quần áo mới, lại mua thêm vài xấp vải về tự thiết kế quần áo cho chính mình.

Nguyễn Tử Mạt đi đến cao ốc bách hóa ở phía trước, quần áo ở nơi này vừa ít vừa lỗi thời, số quần áo lần trước nguyên chủ đã mua cũng giống như vậy, với một chuyên gia thiết kế thời trang mà nói, những bộ quần áo này thật sự không thể lọt vào mắt xanh của cô.

Nữ nhân viên cửa hàng nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt chọn tới chọn lui mà không mua một thứ gì, trên người còn mặc chiếc áo màu xanh quân đội, quần rộng màu đen, cách ăn mặc quê mùa như vậy cũng không biết từ ngóc ngách nào mới ra, chỉ sợ đây là lần đầu tiên người này được vào thành phố, trên người còn không có nổi ba đồng.

Nữ nhân viên cửa hàng tỏ vẻ khinh thường, cô ta cắn hạt dưa, trào phúng nói  “Mua không nổi thì đừng sờ lung tung, sờ vào làm bẩn quần áo, cô đền nổi không?”

Nguyễn Tử Mạt quay đầu nhìn về phía nhân viên cửa hàng dùng mắt chó xem thường người khác này  “Tay của tôi còn sạch hơn gương mặt kia của cô rất nhiều, mà còn xinh đẹp hơn mặt của cô.”

“Cô  Đồ nhà quê, cả người đều tỏa ra mùi đất, cút ra ngoài ngay cho tôi, đừng làm bẩn cửa hàng của tôi ”

Nữ nhân viên cửa hàng này có gương mặt dẹp, răng hô, làn da thô ráp, dáng người thấp nhưng lại học the0 người ta thói xem thường người.

Bây giờ Nguyễn Tử Mạt lại nhắc đến vẻ bề ngoài của cô ta, bị người ta đạp lên nỗi đau của mình khiến cô ta dữ tợn kéo quần áo tɾong tay Nguyễn Tử Mạt lại, ngón tay chỉ về phía cửa, vênh mặt lên, hất cằm, thét lên với Nguyễn Tử Mạt.

Nghe thấy tiếng cãi vã, đám đông đã vây trước cửa hàng quần áo xem náo nhiệt.

“Chính những người cô xem thường, xem bọn họ là người nhà quê đã cầm súng, cầm đao, dùng cả máu xương của mình để bảo vệ mảnh đất dưới chân cô hiện tại, quốc gia tôn bọn họ là anh hùng nhưng cô lại nói ra những lời sỉ nhục bọn họ, tư tưởng của cô quả thật có vấn đề.”




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status