Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 358

/1529



Nếu như Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy, sau đó cô sẽ biết anh đang hút thuốc.

""Lộc cộc"" Tiểu Bảo bước đôi chân ngắn chạy về

""Ba ba.....""

Hai mắt Tiểu Bảo long lanh nhìn Lệ Kình Liệt, cậu bé đã lâu rồi không gặp ba, bây giờ trông thấy ba khiến cậu bé rất vui mừng. 

Lệ Kình Liệt khom lưng, một tay cầm điếu thuốc, một tay sờ đầu Tiểu Bảo, ""Ba không ở nhà, con có ngoan ngoãn nghe lời mẹ không?""

Tiểu Bảo sửng sốt một lát, trước đâu đây ba chưa từng nói mình phải nghe lời mẹ, đây là lần đầu tiên cậu bé nghe ba nói như vậy.

“Tiểu Bảo rất ngoan, rất nghe lời mẹ.""

Tiểu Bảo kiêu ngạo thẳng ngực, giọng nói vang dội.

Tiểu Bảo từ tɾong túi áo lấy ra một viên kẹo mềm như kẹo bông, đưa cho Lệ Kình Liệt, cười nói  ""Ba, ba ăn đi.""

Lệ Kình Liệt cau mày, có chút ghét bỏ viên kẹo nhăn nhúm này, ""Ba không ăn, con giữ lại cho mình ăn đi.""

Động tác của Tiểu Bảo không chút do dự, lột vỏ kẹo, nhét vào miệng, hai má phồng lên.

Có chút tình cảm với ba, như không nhiềụ

""..........""Lệ Kình Liệt.

Anh nghi ngờ đứa nhóc thối này chỉ khách khí hỏi một câu, chứ căn bản không định cho anh.

""Ba, tɾong khoảng thời gian này con đều ngủ chung với mẹ, trên người mẹ rất thơ๓ rất mềm, mẹ còn nói Tiểu Bảo đáng yêu nhất, ba, mẹ có từng khen ba như vậy không?""

Tiểu Bảo kéo ống quần của Lệ Kình Liệt, đã lâu không gặp ba, cậu bé bắt đầu chia sẻ câu chuyện vui với ba mình.

""..........."" Lệ Kình Liệt, anh nghi ngờ có phải đứa nhóc thối này có phải cố tình chạy đến đây để khoe khoang không?

Chỉ là thơ๓........Trên người cô quả thật có mùi thơ๓ rất dễ chịu, dễ dàng mê hoặc tâm trí người khác.

Nghĩ vậy, Lệ Kình Liệt dễ dàng mê hoặc tâm trí người khác.

Nghĩ đến đây, Lệ Kình Liệt cảm thấy miệng lưỡi khô khan

Lệ Kình Liệt nấu cơm tối.

Lúc ăn cơm, Nguyễn Tử Mạt có chút mất tự nhiên khi đối mặt với Lệ Kinh Liệt, trước đây hai người đã từng thân mật giống vậy, nhưng lần này cô không hề say, cảm giác rất sâu sắc.

Ngoài mặt Lệ Kình Liệt dường như rất bình tĩnh, nhưng hai mắt gần như đều dính chặt trên người Nguyễn Tử Mạt.

Lệ Kình Liệt vừa mới chấp hành xong nhiệm vụ, người lại bị thương nên lãnh đạo cho anh nghỉ hai ngày.

Ngày hôm sau, Lệ Kình Liệt lái xe đưa cô đến cửa hàng lòng bò.

Khi Nguyễn Tử Mạt xuống xe, Lệ Kình Liệt đỡ cô xuống, hiện tại hai chân cô vẫn còn rất đau, đi không được tự nhiên.

Cửa hàng đã được quét dọn sạch sẽ.

Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy bàn ghế bị đập hư, cửa sổ cũng bị vỡ, ấm nước cũng bị đập hư không ít, cô cau mày, mua lại những thứ này, tốn không ít tiền.

Cửa hàng hiện tại không thể buôn bán.

Hai nhân viên cũng hiểu được điều này, xấu hổ nhìn Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt thoáng thấy Nguyễn Tử Mạt cau mày, anh mở miệng nói, ""Tôi đi ra ngoài một chuyến.""

Nguyễn Tử Mạt chỉ chuyên tâm nghĩ đến chuyện cửa hàng, tiếc tiền, nên cũng không hỏi nhiều, mơ hồ gật đầụ

Lệ Kình Liệt rời đi, là đi hết cả buổi sáng, Nguyễn Tử Mạt cũng không biết anh đi đâu, dự định ngồi xe buýt về nhà, thì có một chiếc xe ieep đi tới.

Nguyễn Tử Mạt bước từng bước về phía Lệ Kình Liệt, hiện tại cô vẫn không dám bước dài, sẽ rất đau, cô nghi ngờ kích cỡ của mình không tương xứng với Lệ Kình Liệt, nếu không tại sao lại đau như vậy, thật xấu hổ.

""Anh đi đâu vậy?""




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status