Hooc môn nam tính tràn đầy.
Tim Nguyễn Tử Mạt đập mãnh liệt, cô phải bình tĩnh lại, không được ý loạn tình mê.
Nhìn thấy anh em của mình ngã xuống, hai tên lưu manh giơ thanh sắt lên, cùng nhau tấn công Lệ Kình Liệt.
Lệ Kình Liệt dùng chân nhấc chiếc ghế đẩu đang nằm trên mặt đất lên, chiếc ghế bay lên, chân đá một cái, chiếc ghế đập vào mặt của một tên lưu manh phía trước, tên lưu manh hét lên thảm thiết, không đứng dậy nổi.
Một tên lưu manh khác nhìn thấy anh em mình lăn lộn nằm trên mặt đất, người đàn ông đột nhiên xuấthiện quá hung tàn, hắn bị doạ đến mức ngồi phịch xuống đất, mông còn đi giật lùi vài cái.
Khi những tên lưu manh còn lại nhìn thấy sức ma͙nh bùng nổ của Lệ Kình Liệt thì tất cả đều tỏ ra sợ hãi, không dám hành động liều lĩnh.
"Mày là ai? Dám động vào Mã ca tao? Mày ċһán sống rồi sao? Nếu mày thức thời thì bỏ con ả này lại, quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với tao, tao sẽ tha mạng cho mày."
Sắc mặt Mã ca thay đổi, hắn ta cầm một con dao găm sắc bén đi về phía Lệ Kình Liệt, đá văng chiếc ghế đang chắn đường.
Lệ Kình Liệt nhe0 mắt, ánh mắt sắc bén liếc qua.
Một luồng khí ma͙nh mẽ bao trùm qua.
Một người đàn ông đã từng ra chiến trường, khí chất là thứ mà người bình thường không thể có được.
Mã Ca không ngừng run rẩy tɾong lòng, chân thiếu chút nữa đã khụy xuống, sợ hãi lùi về sau, hắn ta nuốt nước miếng, nhưng trước mặt đàn em của mình hắn không thể đánh mất mặt mũi, cầm dao ma͙nh mẽ lao về phía Lệ Kình Liệt.
Lệ Kình Liệt buông Nguyễn Tử Mạt ra, đẩy cô sang một bên, nhỏ giọng nói với cô ""Tự bảo vệ tốt bản thân.""
Nguyễn Tử Mạt còn chưa trả lời lại, toàn thân LệLiệt toát ra sự tức giận, đi về phía Mã Ca.
nan
Mã Ca cầm dao tɾong tay định đâm vào ngực Lệ Kình Liệt.
Tim Nguyễn Tử Mạt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Khi con dao sắp đâm vào ngực Lệ Kình Liệt, Lệ Kình Liệt dùng sức ma͙nh bàn tay khống chế cổ tay Mã Ca, ""Aaaaaaaaaa"" Mã Ca kêu la thảm thiết, dao rơi xuống, Lệ Kình Liệt dùng tay còn lại bắt được con dao, trở tay một cái, con dao đã ở ngay cổ Mã Ca.
""Đem vợ tao tặng cho mày? Quỳ xuống trước mặt mày?""
Vẻ mặt Lệ Kình Liệt nghiêm nghị, dùng một chút lực trên tay, lưỡi dao cắt vào da tên lưu manh, máu chảy ra, giọng nói anh lạnh lẽo, khí thế bức người.
""Tôi, tôi sai rồi.""
Mã Ca cảm giác cổ mình chảy máu, khí thế của người đàn ông này quá đáng sợ, hắn có cảm giác người đàn ông này có thể kết thúc sinh mạng mình bất cứ lúc nào.
""Đừng đừng đừng kích động, người thân của tôi là cục trưởng cục cảnh sát, nếu mày dám động vào tôi, chắc chắn mày không có kết cục tốt.
Mã Ca sợ đến mức toàn thân run rẩy như cầy sấy, run rẩy mở miệng nói.
""Ha? Là vậy sao?""
Lệ Kình Liệt nhe0 mắt, lạnh lùng cười, anh rút dao găm ra.
Mã Ca cho là mình đã tránh được một kiếp, vừa mới thở phào nhẹ nhõm, đã bị Lệ Kình Liệt đá một cước ng
ã xuống đất.
""Mày cảm thấy tao sẽ sợ sao?""
Lệ Kình Liệt từ trên cao nhìn xuống, trên người mang the0 khí phách ngang tàn, vừa kiêu ngạo vừa kinh thường nhìn Mã Ca nằm trên đất, giống như đang khinh thường một hạt bụi.
|
/1529
|

