Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 350

/1529



Mã Ca giống như bị người khác bóp cổ, hắn bất chấp đau đớn, cố gắng đạp hai chân lui về sau, hiện tại hắn chỉ nghĩ được phải nhanh chóng thoát khỏi người đàn ông này.

Dao găm bay qua, cắm vào đũng quần Mã Ca, thiếu chút nữa đã tɾúng hạ bộ của hắn. 

Mã Ca sợ đến mức tiểu ra quần, liền ngất đi, thật ra hắn cảm thấy mất mặt, giả bộ ngất đi, không muốn đối mặt với tình hình hiện tại.

Mọi người đều cho rằng sự việc đã kết thúc, kết quả lại có một kẻ không sợ chết, cầm ghế ném về phía Nguyễn Tử Mạt.

Sự việc xảy ra quá nhanh, Lệ Kình Liệt chỉ kịp nhào qua ôm Nguyễn Tử Mạt vào lòng bảo vệ, cái ghế đập vào lưng Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt kêu lên một tiếng đau đớn.

""Lệ Kình Liệt?""

Nguyễn Tử Mạt lo lắng nhìn người đàn ông cao lớn.

""Không sao.""

Lệ Kình Liệt thản nhiên trả lời, anh buông Nguyễn Tử Mạt ra, đẩy cô vào tɾong đám người.

Lệ Kình Liệt tức giận, ánh mắt lạnh như băng, nhìn về phía kẻ đã tấn công Nguyễn Tử Mạt, tên lưu manh đó sợ hãi định chạy trốn, một nắm đấm to như bao cát đập ma͙nh vào ngực tên đó, phát ra tiếng ""Răng rắc"", âm thanh của xương sườn bị gãy.

Tên lưu manh đó bay ra xa hai mét, đè lên người Mã Ca, lần này Mã Ca đã h0àn toàn bất tĩnh, tên lưu manh đè vào người Mã Ca, rên lên đau đớn.

Lệ Kình Liệt đi tới, dùng chân dẫm vào tay tên lưu manh, ""Răng rắc"" âm thanh xương ngón tay gãy.

""Aaa..........."" Tên lưu manh đau đớn ngất đi.

Lúc này Lệ Kình Liệt mới buôn chân ra, thu lại sát khí của mình, xoay người đi về phía Nguyễn Tử Mạt.

Người đàn ông này đẹp trai đến ngây người.

Tim Nguyễn Tử Mạt đập ""Bình bịch.""

Có anh hùng trừ gian diệt ác, dân dúng vây xem vỗ tay tán thưởng, những người sống ở đây ít nhiều gì cũng đã từng bị đám lưu manh này ức hiếp, sự oán giận đã tích tụ từ lâụ

Lệ Kình Kiệt đi đến trước mặt Nguyễn Tử Mạt, đôi mắt đen nhánh nhìn cô từ trên xuống, ""Có bị thương không?""

Khi đôi mắt sâu xa kia nhìn chăm chú vào cô một lúc, khiến người ta có cảm giác tɾong mắt anh chỉ có cô, như thể cô là người anh rất yêụ

Nguyễn Tử Mạt thiếu chút nữa đã đắm chìm vào đôi mắt anh, một lúc sau, cô mới lấy lại tinh thần, nở nụ cười yếu ớt, ""Tôi không sao.""

Anh giống như một vị thần đáp xuống, cứu cô khỏi dầu sôi lửa bỏng, nếu như không có chuyện trước kia, thì tâm hồn thiếu nữ của cô đã ngầm cho phép.

""Cảnh sát đến.""

Có người la to.

Cảnh sát đưa bọn lưu manh kia đi, còn tên ngất xỉu bị kéo đi giống như con lợn chết.

Nguyễn Tử Mạt và Lệ Kình Liệt cũng phải đi the0 đến cục cảnh sát để ghi chép.

Nguyễn Tử Mat nhìn Lệ Kình Liệt có chút lo lắng, nói với anh  ""Tên lưu manh cầm đầu, nghe nói là người thân của cục trưởng, liệu anh có gặp rắc rối không?""

Lệ Kình Liệt đã dự liệu từ trước, ""Đừng lo lắng, có tôi ở đây.""

Nguyễn Tử Mạt cau mày, vẫn lo lắng không yên, bắt đầu nghĩ cách ứng phó.

Nguyễn Tử Mạt vẫn đang suy nghĩ không chú ý đến tay mình vẫn luôn nắm tay Lệ Kình Liệt.

Một đám người đi đến cục cảnh sát.

Những tên lưu manh kia ngồi thành một hàng, kẻ không bị thương đỡ kẽ bị thương, còn người hôn mê bị ném trên đất.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status