Thẩm Lê Uyên ngồi trước mặt Nguyễn Tử Mạt, ánh mắt không còn dè dặt nữa mà nhìn vào khuôn mặt Nguyễn Tử Mạt, cũng không khác nhiều lắm với người tɾong trí nhớ của anh ta, nhưng người phụ nữ trước mặt ngoan ℭường hơn chứ không dịu dàng như cô ấy.
Làm sao trên đời này lại có người giống cô ấy đến vậy.
"Nguyễn Tử Mạt."
Nguyễn Tử Mặc nhàn nhạt trả lời.
Cô luôn cảm thấy cách luật sư nhìn mình thật kỳ lạ, mang the0 một cảm giác đau khổ tột cùng, thêm một chút nhớ nhung.
Thẩm Lê Uyên nhìn thấy trên mặt Nguyễn Tử Mặc xuấthiện mấy phần cảnh giác, anh ta đã khắc chế rồi nhưng vẫn không nhịn được mà liếc nhìn khuôn mặt Nguyễn Tử Mạt.
Hợp đồng được soạn thảo xong.
Nguyễn Tử Mạt trả tiền.
Thẩm Lê Uyên đứng dậy, nói với Nguyễn Tử Mạt “Tôi cũng đang rảnh rỗi, đi ký hợp đồng cùng cô luôn".
Vẻ mặt chàng trai trẻ đang the0 học với luật sư Thẩm nhăn lại, cái gì gọi là rảnh rỗi? Khách hàng vẫn đang chờ kia kìa. Trước đây, những hợp đồng tɾong tay luật sư Thẩm đều là những vụ án lớn có thể gây xôn xao dư luận. Nếu để người ngoài biết luật sư Thẩm soạn thảo một hợp đồng thuê nhà thì có thể khiến người ta há hốc mồm đấy.
Nguyễn Tử Mạt vừa kinh ngạc vừa cảnh giác nhìn Thẩm Lê Uyên.
Lâm Nam Yến cũng nhận thấy điều khác thường, cô ấy phòng thủ mà kéo Nguyễn Tử Mạt về phía mình. Không phải là luật sư này coi trọng khuôn mặt của Tử Mạt đấy chứ.
“Đừng hiểu lầm, hiện tại có rất nhiều người không hiểu rõ luật pháp, tôi chỉ tới giải thích hợp đồng, thuận tiện phổ cập một chút pháp luật cho mọi người. Cô đã trả tiền nên đây là nghĩa vụ của tôi, đây chỉ là làm việc the0 quy trình thôi."
Vẻ mặt của Thẩm Lê Uyên rất nghiêm túc và trang nghiêm, dáng vẻ trông rất chí công vô tư.
Khi Lâm Nam Yến nghe lời giải thích này thì cô ấy chợt nhận ra "Chẳng trách ở quê tôi có người đến soạn thảo hợp đồng cũng có luật sư đi cùng. Hóa ra là để giúp mọi người phổ cập luật pháp."
Nguyễn Tử Mạt suy nghĩ cẩn thận, thời đại này có rất nhiều người không hiểu pháp luật, nên việc phổ cập pháp luật rất cần thiết, không phải ai cũng hiểu được hợp đồng. Không thể lừa người dân ký hợp đồng được, như vậy chẳng phải là lừa đảo sao? Vì vậy, luật sư sẽ đi the0 để giải thích cũng là điều dễ hiểụ
Nhóm người Nguyễn Tử Mạt quay trở lại cửa hàng.
Thẩm Lê Uyên lịch sự giải thích hợp đồng với hai ông bà g͙ià.
Hai người liên tục gật đầụ
Thẩm Lê Uyên bảo hai người suy nghĩ kỹ trước khi ký.
Bà lão không có phản đối gì, chỉ muốn nhanh chóng ký hợp đồng, lấy một trăm năm mươi đồng, tiền thuê nhà sẽ được trả vào đầu tháng, bà lão không biết viết được nên ấn dấu tay.
Nguyễn Tử Mạt trả 150 đồng tiền thuê nhà tháng này.
Thẩm Lê Uyên đứng ở cửa, trên tay cầm điếu thuốc, nhìn chằm chằm Nguyễn Tử Mạt.
Chàng trai trẻ đang the0 học tập luật sư Thẩm không thể chịu đựng được nữa, cậu ta bước tới, kéo ma͙nh góc áo của luật sư Thẩm "Luật sư Thẩm, chúng ta đi thôi, có lẽ khách hàng đang nóng lòng chờ đợi rồi."
Sau đó, Thẩm Lê Uyên rời đi với chàng trai trẻ kia.
Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy Thẩm Lê Uyên lên xe rời đi làm cô phải chịu thêm một vạn điểm tổn thương nữa, ai cũng có xe cả, chỉ có cô là người nghèo chứ gì.
Nguyễn Tử Mạt và Lâm Nam Yến bắt xe buýt trở về.
|
/1529
|

