"Cậu đi gặp mặt đi, tôi còn có chuyện quan trọng khác phải làm."
Người đàn ông bước vào công ty luật mà không hề ngoảnh lại.
Chàng trai trẻ nhăn mặt lại, cậu ta nói cái gì được chứ? Cậu ta chỉ là một thực tập sinh, đi the0 học hỏi luật sư Thẩm thôi mà.
Chàng trai trẻ nhanh chóng đuổi the0.
Thẩm Lê Uyên cau mày liếc nhìn chàng trai trẻ.
"Luật sư Thẩm, tôi thực sự không thể làm được, tốt nhất là tôi nên đợi anh làm xong việc của mình vậy."
Chàng trai xoa tay bất lực, đáng thương nhìn luật sư Thẩm.
Trong lòng Thẩm Lê Uyên chứa tâm sự, tùy ý gật đầu rồi bước vào công ty luật.
Nguyễn Tử Mạt đến công ty luật, bỏ tiền để soạn hợp đồng thuê nhà, đời trước đã dạy cho cô biết, lời nói bằng miệng không thể tin, chỉ có hợp đồng mới có thể đảm bảo lợi ích của cô sẽ không bị xâm phạm.
Lâm Nam Yến không hiểu, tốn ba mươi đồng để tìm luật sư khiến cô ấy đau lòng không thôi, chỉ cần lấy ra một tờ giấy viết rõ số tiền thuê nhà phải trả hàng tháng, thuê nhà tɾong bao lâu, hai bên ký tên ấn dấu tay là được rồi, lại còn phải tốn nhiều tiền ở công ty luật làm gì.
Nguyễn Tử Mạt có chút buồn cười khi nhìn thấy vẻ mặt tiếc tiền của Lâm Nam Yến.
Hiện tại có nhiều người đều không hiểu về luật pháp, để tiết kiệm một chút tiền nên họ sẽ không đến công ty luật để làm việc, mà chỉ tự ý ký thỏa thuận viết tay kiểu này, loại thoả thuận này có nhiều sơ hở, nếu thật sự phải thưa kiện thì sẽ rất thiệt thòi.
Nguyễn Tử Mạt giải thích với Lâm Nam Yến "Cô không thể vì tiết kiệm một ít tiền mà để lại những nguy hiểm tiềm ẩn tɾong tương lai được. Ký hợp đồng tiêu chuẩn như này sẽ giúp cô tránh được rất nhiều rắc rối."
Giấy trắng mực đen, không ai có thể gian dối.
“Nhưng tiêu tiền cho hợp đồng này cũng đắt quá rồi.”
Nghĩ tới đây, Lâm Nam Yến vẫn cảm thấy rất đau lòng.
Nguyễn Tử Mạt nói “Có những khoản, cần chi thì vẫn phải chi.
"Vị đồng chí này nói rất đúng, có một số khoản tiền không thể tiết kiệm được."
Một người đàn ông tuấn tú bước vào, người đàn ông này mặc một bộ vest sang trọng, lông mày sắc sảo, rất có phong thái, thoạt nhìn có vẻ là một người ưu tú.
Khi Nguyễn Tử Mạt đang thắc mắc người này là ai thì một luật sư ngồi ở phía đối diện đứng dậy, rất cung kính nói với người đàn ông bước vào "Luật sư Thẩm, sao anh lại đến đây?"
Ồ, người đàn ông này cũng là một luật sư.
Nguyễn Tử Mạt thu hồi ánh mắt, tiếp tục làm việc của mình.
Thẩm Lê Uyên đi tới với nụ cười trên môi, nói với luật sư phụ trách hợp đồng của Nguyễn Tử Mạt “Tôi sẽ soạn thảo bản hợp đồng này.”
Vị luật sư kia có bộ dáng được yêu thương mà lo sợ, cậu ta không ngờ rằng một người đứng đầu tɾong giới luật sư lại nói chuyện với một người mới vào nghề như cậu ta.
Nhiệm vụ soạn thảo hợp đồng cho Nguyễn Tử Mạt rơi vào tay Thẩm Lê Uyên.
Chàng trai đuổi the0 phía sau Thẩm Lê Uyên tức muốn hộc máu khi nhìn thấy luật sư nổi tiếng hàng đầu lại phụ trách việc soạn thảo hợp đồng thuê nhà. Đây chẳng phải là giết gà bằng dao mổ trâu sao.
"Tôi tên là Thẩm Lê Uyên, cô có thể gọi tôi là luật sư Thẩm. Tên cô là gì?"
|
/1529
|

