Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 333

/1529



Dù cho cô tặng anh bùa hộ mệnh, anh cũng không cần cảm động đến mức mỗi ngày mệt mỏi từ bộ đội trở về còn phải giặt quần áo cho cô.

Nếu anh sẵn lòng thì cô cũng không có lý do gì ngăn cản. Nhưng vừa nghĩ đến đồ lót của cô rơi vào tɾong tay người đàn ông này, cô liền thẹn thùng muốn bốc khói.

“Tôi thích giặt quần áo.”

Lệ Kình Liệt có chút lúng túng, nói không nên lời nguyên do đằng sau, chỉ có thể vụng về đáp lại một câu như vậy.

Nguyễn Tử Mạt suy nghĩ đủ mọi khả năng, trăm triệu không nghĩ tới là đáp án này.

A……

Còn có người thích giặt quần áo?

Đây là đam mê kỳ quái gì vậy 

Lệ Kình Liệt càng lúng túng hơn khi bị Nguyễn Tử Mạt nhìn chằm chằm hồi lâu, đang muốn rời đi liền bị một bàn tay mềm mại kéo lại. Lệ Kình Liệt trước tiên nhìn về phía bàn tay nhỏ bé đang nắm tay hắn kia, sau đó mới nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

“Không cần.”

Nguyễn Tử Mạt nhẹ nhàng từ chối lời đề nghị của anh.

Một phần là do cảm xúc xấu hổ của phụ nữ.

Một nguyên nhân khác là Lệ Kình Liệt ở bộ đội đã rất vất vả, về đến nhà còn phải giặt quần áo. Anh là người đàn ông tốt, nhưng cô cũng không thể bắt nạt anh như vậy, dù anh nguyện ý cũng không được.

“Tử Mạt……”

Ánh mắt nóng rực của Lệ Kình Liệt chăm chú nhìn Nguyễn Tử Mạt, tɾong mắt ngưng tụ một luồng sương đen dày đặc, bên tɾong tựa hồ có một con mãnh thú hung tàn, tùy thời đều có thể lao ra khỏi lồng giam và vồ lấy con người quyến rũ trước mặt.

Trái tim Nguyễn Tử Mạt không khỏi hồi hộp.

Bàn tay to rộng của Lệ Kình Liệt cầm ngược lại tay Nguyễn Tử Mạt, vẻ mặt trịnh trọng, nghiêm túc, “Chờ tôi chấp hành nhiệm vụ xong trở về, tôi có lời muốn nói với cô.”

Ánh trăng mông lung.

Trong sân nhà.

Người đàn ông dịu dàng chăm chú nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt.

Cô gái khẽ ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nghe lời anh nói.

Lộ ra mấy phần lãng mạn.

Trời còn chưa sáng đã xuấtphát, Lệ Kình Liệt ngồi trên xe, bàn tay nhiều vết chai cầm một chiếc bùa bình an, khóe miệng lạnh lùng bất giác cong lên.

Ai nấy đều sợ tới ngây người, bọn họ thấy La Sát mặt lạnh cười kìa, kinh khủng quá.

“Đội trưởng, cậu đang nhìn cái gì đó?”

Có người không nhịn được sự tò mò, ngó đầu nhìn qua thử.

“Không có gì.”

Một bàn tay to lớn úp lên mặt người đó, đẩy người nọ ra.

Cất lá bùa bình an đi, Lệ Kình Liệt đặt bùa bình an vào tɾong túi áo ngực, sát với vị trí của trái tim.

Khi Nguyễn Tử Mạt tỉnh lại, bóng dáng Lệ Kình Liệt đã không còn.

Trên bàn để hai bát mì canh, một bát lớn một bát nhỏ, rất rõ ràng là để lại cho cô và Tiểu Bảo, trên mỗi bát mì đều có một quả trứng chần nước sôi, tɾong bát bỏ thêm rau xanh, thoạt trông không tệ.

Nguyễn Tử Mạt hơi ngoài ý muốn, trước khi Lệ Kình Liệt xuấtphát, còn ở lại làm bữa sáng cho cô vào Tiểu Bảo. 

Cô đánh  rửa mặt xong, quay lại, ngồi trước bàn ăn, cầm đũa bắt đầu ăn bữa sáng.

Hương vị quả thật không tệ, nếu thêm một ít tương ớt nữa thì càng ngon hơn.

Nguyễn Tử Mạt ăn mì, tɾong đầu không khỏi nhớ lại hình ảnh tối qua, không biết Lệ Kình Liệt muốn nói gì với cô.

Còn muốn đợi anh trở về mới chịu nói, khiến người ta khó chịu như bị cào trăm nhát vào tim.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status