Nguyễn Tử Mạt cũng nhìn ra mục đích của Tiểu Bảo, khóe miệng cô nâng cao, lúc cô muốn quay đầu sang hướng khác thì Lệ Kình Liệt đột nhiên quay đầu lại nhìn cô, nụ cười ở khóe miệng cô còn chưa biến mất.
Nguyễn Tử Mạt “…”
Mình không phải cười anh ấy, anh ấy đừng hiểu lầm
Nguyễn Tử Mạt đang do dự không biết có nên giải thích cho mình hay không thì Lệ Kình Liệt đã thu hồi ánh mắt, cơ thể cao lớn của anh đã đứng lên.
Cố Vân Đình đi đến, một tay khoác lên vai Lệ Kình Liệt, quay đầu nói với Nguyễn Tử Mạt “Chị dâu, hôm nay chị làm món gì ngon sao?”
“Hôm nay, tôi làm một ít chân gà chua cay.”
Nguyễn Tử Mạt cười nói.
“Tôi muốn nếm thử.”
Cố Vân Đình không khách sáo nói.
“Ăn một ít canh đậu xanh để giải nhiệt trước đi Thời tiết nóng quá, các người lại phơi nắng bên ngoài cả ngày như thế.”
Nguyễn Tử Mạt vừa nói vừa đi vào ßếp.
“Vẫn là chị dâu biết quan tâm, ha ha…”
Không cần nhiều lời cũng biết tên Cố Vân Đình này đến đây để ăn chực.
Lệ Kình Liệt hất tay Cố Vân Đình ra, quét mắt đến “Nhà cậu không có cơm à?”
Mỗi ngày đều chạy đến nhà anh ăn chực.
“Lão Lệ, sao cậu lại hẹp hòi như vậy? Chị dâu sẽ không giống như cậụ”
Cố Vân Đình đi về phía nhà ßếp, sau đó bưng hai bát canh đậu xanh ra.
Đưa một bát cho Lệ Kình Liệt.
Hai người đứng bên dưới mái hiên, bắt đầu ăn canh đậu xanh.
Nguyễn Tử Mạt bưng món chân gà chua cay đã thấm gia vị ra, sau đó cô tiếp tục quay lại nhà ßếp bận rộn.
Cố Vân Đình bưng bát lên, mắt nhìn sang phía nhà ßếp, hạ giọng nói “Lão Lệ, cậu đã nói với chị dâu về chuyện xem văn nghệ chưa?”
“Ừm, cô ấy nói đi.”
Lệ Kình Liệt thản nhiên nói.
Cố Vân Đình không thể tin nhìn về phía Lệ Kình Liệt, hạ thấp giọng hơn “Cậu điên rồi hả? Người phụ nữ điên nhà họ Ngụy cũng ở đó, cậu lại để chị dâu đi, cậu muốn nhìn bọn họ khai chiến sao?”
Từ trước đến nay Ngụy Hương Tuyết và Nguyễn Tử Mạt vẫn luôn không hợp nhau, hai người vừa nhìn thấy mặt nhau đã muốn chiến đâύ.
“Tôi bên cạnh cô ấy.”
Lệ Kình Liệt liếc nhìn thoáng qua Cố Vân Đình
“Cậu không ngồi hàng phía trước à?”
Từ doanh trưởng trở lên sẽ ngồi ở hàng phía trước, còn người nhà sẽ ngồi ở hàng phía saụ
“Ừ.”
Lệ Kình Liệt lên tiếng.
Lúc này Cố Vân Đình mới yên tâm hơn. Chỉ cần Lệ Kình Liệt ở đó thì Ngụy Hương Tuyết cũng không dám làm càn quá mức, tối thiểu là không dám ra tay đánh vợ của lão Lệ.
Nhưng nếu người ra tay trước là Nguyễn Tử Mạt thì khó nói rồi.
“Lão Ngụy cũng thật là, không mau chóng tìm phò mã cho nhà cậu ấy đi, hại cậu bị cô ta dây dưa mãi không tha, người phụ nữ đó quá khủng bố.”
Trên mặt Cố Vân Đình đầy vẻ ghét bỏ, có thể nhìn ra anh ấy cực kỳ kháng cự Ngụy Hương Tuyết.
“Nếu cậu cưới cô ta thì người nhà họ Ngụy sẽ rất ủng hộ, chắc chắn sẽ đóng gói chuyển cô ta đến nhà cậu ngay lập tức.”
Lệ Kình Liệt đặt bát xuống, rút ra một điếu thuốc, đặt lên miệng, quẹt diêm, đốt điếu thuốc.
“Cậu là ma quỷ sao?”
Vẻ mặt Cố Vân Đình tỏ ra kinh dị, giống như vừa nghe thấy một chuyện đáng sợ gì đó, anh ấy hoảng sợ đến mức cái bát tɾong tay cũng muốn rơi xuống đất.
|
/1529
|

