Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 279

/1529



Lệ Kình Liệt cứ nhìn Nguyễn Tử Mạt, ngón tay trắng như tuyết chơi đùa với những cánh hoa tường vi, hấp dẫn đến mức người ta muốn đưa ngón tay của cô vào miệng cắn một cái.

Nguyễn Tử Mạt ngừng tỉa cành hoa, quay đầu nhìn Lệ Kình Liệt.

Khi Nguyễn Tử Mạt quay đầu nhìn sang, Lệ Kình Liệt thu hồi ánh mắt, yết hầu của anh cuộn hai vòng.

Nguyễn Tử Mạt mỉm cười nói  “Uống một bát canh đậu xanh cho đỡ nóng đã."

Lệ Kình Liệt gật đầu, đi về phía phòng ßếp múc canh đậu xanh.

Sau khi cắm hoa xong, Nguyễn Tử Mạt đang chuẩn bị nấu cơm thì Lệ Kình Liệt đặt bát canh đậu xanh tɾong tay xuống, sải bước vài bước đến bên cạnh Nguyễn Tử Mạt, bàn tay to lớn nắm lấy cánh tay Nguyễn Tử Mạt. 

Nguyễn Tử Mạt nghi hoặc nhìn anh. 

"Tôi nấu cho."

Lệ Kình Liệt đỡ lấy cái nồi từ tay cô.

Nguyễn Tử Mạt muốn nói, Tiểu Bảo không thích ăn đồ ăn do anh nấụ

Lệ Kình Liệt đã nửa ôm Nguyễn Tử Mạt ra khỏi ßếp, anh kéo một cái ghế, ấn Nguyễn Tử Mạt ngồi xuống.

“Cô ngồi yên đây, đừng cử động.”

Ánh mắt Lệ Kình Liệt rơi xuống bụng Nguyễn Tử Mạt. 

Nguyễn Tử Mạt nhìn the0 ánh mắt của anh, nhìn vào bụng cô, nhớ lại anh đã cẩn thận như thế nào vì sợ cô bị va chạm vào đâu đó. Nguyễn Tử Mạt nghĩ đến một khả năng nào đó, chẳng lẽ anh...

Nhìn thấy Lệ Kình Liệt chuẩn bị đi vào phòng ßếp, Nguyễn Tử Mạt vội đứng dậy, vội vàng nói  "Lệ Kình Liệt, có phải anh nghe thấy tin đồn tôi có thai không? Là mấy chị dâu nói linh tinh đấy, tôi không có thai. Hôm đó bụng tôi khó chịu nên mới buồn nôn, các chị dâu nhìn thấy nên mới đồn như thế."

Thân hình cao lớn của Lệ Kình Liệt cứng đờ, dừng lại ở cửa ßếp.

Một lúc lâu saụ 

Lệ Kình Liệt chậm rãi xoay người, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn Nguyễn Tử Mạt, nhìn thẳng vào mắt cô  “Cô không có thai sao?”

"Đương nhiên là không. Đừng nghĩ nữa, chúng ta mới quan hệ được bao lâu đâu chứ, sao có thể có thai sớm như vậy được."

Nguyễn Tử Mạt nói xong lời này, cô mới ý thức được có gì đó không đúng.

Bầu không khí trở nên có phần ám muội.

Lệ Kình Liệt nghĩ tới đêm đó, anh mất khống chế, hết lần này đến lần khác bóp e0 cô, đè cô xuống dưới thân, hung hăng chiếm hữu cô.

Anh thu hồi ánh mắt, kiên quyết quay mặt sang một bên  "Để tôi nấu cho, dù sao tôi cũng về rồi."

"Tiểu Bảo không thích đồ ăn anh nấu, anh thật sự muốn để thằng bé đói gầy người à?"

Nguyễn Tử Mạt đi tới, đẩy Lệ Kình Liệt ra khỏi phòng ßếp.

"..." Lệ Kình Liệt.

Nguyễn Tử Mạt vào ßếp nấu ăn.

Lệ Kình Liệt ngồi ở trên ghế tɾong phòng khách, cúi đầu, vẻ mặt cương nghị mất đi vẻ dịu dàng trước đó, có chút u ám, có thể đoán được rằng hiểu lầm trước đó vẫn có ảnh hưởng nhất định đến anh. 

"Hu hu hụ.."

Tiểu Bảo quay lại khóc lóc, lấy hai tay lau nước mắt, trông rất đáng thương.

Lệ Kình Liệt ngẩng đầu nhìn thấy Tiểu Bảo nước mắt ngắn nước mắt dài, đứng dậy, đi về phía Tiểu Bảo, ngồi xổm trước mặt Tiểu Bảo, đưa tay kéo Tiểu Bảo  "Tiểu Bảo, sao vậy?"

Tiểu Bảo né tránh bàn tay đang đưa ra của Lệ Kình Liệt, vừa khóc vừa chạy về phòng, đóng "sầm" cửa lại một tiếng.

Nguyễn Tử Mạt nghe được tiếng khóc của Tiểu Bảo liền đi ra khỏi ßếp, đúng lúc nhìn thấy Tiểu Bảo đang trốn tɾong phòng.

"Đã xảy ra chuyện gì? Tiểu Bảo sao lại khóc dữ vậy?"

Nguyễn Tử Mạt nhìn Lệ Kình Liệt hỏi.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status