Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 276

/1529



Nguyễn Tử Mạt chạy ba bốn vòng, có hơi mệt mỏi, cô khom lưng, hai tay chống lên đầu gối, thở hổn hển.

Tiểu Bảo đã chạy đến tận cửa đại viện, thân thể trần ͙truồng của cậu nhóc ẩn núp sau bức tường cạnh cửa, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt với vẻ phòng bị, đôi mắt to tròn cực kỳ vô tội.

Nguyễn Tử Mạt cũng bị đứa nhóc thối này chọc cười.

“Con không mặc gì đi ra ngoài, Thiến Thiến sẽ chê cười con đó, Khải Khải cũng sẽ không chơi với con nữa, nếu như con bị gió thổi vào bụng, bị bệnh thì còn phải đến bệnh viện, tiêm hai mũi lên mông con.”

Nguyễn Tử Mạt thờ phì phò, nói với nhóc con đang đứng ở cửa.

Tiểu Bảo vươn tay che kín cái mông nhỏ của mình, mặt bánh bao nhắn lại, “Con không muốn tiêm.”

“Con không muốn tiêm thì quay lại mặc quần áo cho mẹ.”

Nguyễn Tử Mạt trở lại bình thường, đứng thẳng lưng, cầm quần áo tɾong tay quơ quơ với Tiểu Bảo ở bên kia.

“Nóng lắm.”

Tiểu Bảo rối rắm nhìn Nguyễn Tử Mạt, mè nhe0 ở cửa không chịu đi vào.

“Đợi ở nhà đừng chạy loạn, mẹ quạt cho con, sẽ mát nhanh thôi.”

Nguyễn Tử Mạt tiếp tục dỗ Tiểu Bảo.

“Tiểu Bảo, anh Khải Khải của cháu nhìn thấy cháu cởi truồng thì sẽ cười nhạo cháu đó, xấu hổ lắm nha.”

Lâm Nam Yến đi đến dưới mái hiên, cười nói với Tiểu Bảo ở cửa sân.

Lúc này Tiểu Bảo mới chậm rì rì đi vào.

Nguyễn Tử Mạt túm lấy tay Tiểu Bảo đi về nhà, chọc chọc lên cái bụng như cái trống nhỏ của Tiểu Bảo, “Con chạy cũng nhanh đấy, như con cá trạch vậy, muốn bắt cũng không bắt được.”

Bây giờ cuối cùng Nguyễn Tử Mạt cũng hiểu được cảm giác bất đắc dĩ của Lâm Nam Yến khi lấy roi quất Khải Khải.

Tiểu Bảo sờ sờ cái bụng nhỏ của mình, chu cái miệng nhỏ, phản bác, “Con không phải cá trạch nhỏ, cá trạch rất xấu, con không xấụ”

Nguyễn Tử Mạt lại lấy khăn mặt, lau mồ hôi trên người cho Tiểu Bảo, lại mặc quần áo vào.

Vừa mặc quần áo xong, Tiểu Bảo vẫn còn kéo kéo quần áo trên người, như đang ngại mặc quần áo bị nóng.

Nguyễn Tử Mạt lấy quạt lá cọ ở bên cạnh quạt cho Tiểu Bảo, lúc này nhóc con mới yên phận.

“Doanh trưởng Lệ có nói với cô chuyện biểu diễn văn nghệ không?”

Lâm Nam Yến cũng cầm một cái quạt lá cọ, phẩy phẩy gió cho Tiểu Bảo.

“Không.”

Nguyễn Tử Mạt khẽ lắc đầu đáp.

“Không á, chẳng lẽ anh ấy không muốn đưa cô đi?”

Lâm Nam Yến hơi kinh ngạc, nhíu mày, cô ấy nghĩ tới gì đó, vẻ mặt lập tức trở nê phức tạp.

“Cô có biểu cảm gì thế này.”

Nguyễn Tử Mạt cảm thấy biểu cảm của Lâm Nam Yến rất kỳ quái.

“Tôi nghe lão Trương nhà tôi nói, vị thiên kim nhà sư trưởng Ngụy muốn tới tham gia biểu diễn văn nghệ.”

Lâm Nam Yến ấp úng nói.

Động tác rót chén nước của Nguyễn Tử Mạt hơi khựng lại, đó không phải là em gái ruột Ngụy Hương Tuyết của Ngụy Cẩm Vinh sao, Ngụy Hương Tuyết thích Lệ Kình Liệt, vì vậy mà luôn không thuận mắt với nguyên thân, thường xuyên đối đầu với nguyên thân, hai người này gần như là nước lửa không dung, gặp mặt là sẽ nhục nhã nguyên thân, nguyên thân là người nóng tính táo bạo, sẽ mắng chửi lại Ngụy Hương Tuyết.

Ngụy Hương Tuyết bị người tɾong nhà chiều hư.

Thật sự vừa điêu ngoa vừa tùy hứng, mắt mọc ở trên đỉnh đầu, nguyên thân cướp mất Lệ Kình Liệt, cô ta gần như coi nguyên thân là cái đinh tɾong mắt cái gai tɾong thịt.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status