Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 265

/1529



“Tôi đã hứa với anh ấy sẽ chăm sóc cô, khi cô cần hỗ trợ thì tìm người nói cho tôi một tiếng. Nhưng tôi sẽ không có bất kỳ liên quan nào bên ngoài với cô. Cô là đồng chí nữ, phải biết chú ý đến thanh danh của bản thân.”

Lệ Kình Liệt nghiêm túc nói một tràng, ánh mắt nhìn về phía Tống Mạn Chi lạnh như băng.

“Là anh hại chết anh trai của tôi, hủy hoại thanh danh của tôi ở dưới quê, đồng ý chăm sóc cho tôi của anh là như vậy sao?”

Tống Mạn Chi giơ tay lau nước mắt trên mặt, không cam lòng gào lên với Lệ Kình Liệt.

Trong mắt Lệ Kình Liệt hiện lên tia áy náy, nhưng trên khuôn mặt cương nghị kia lại không có chút rung động, lời nói ra khiến Tống Mạn Chi cảm giác bản thân đang ngâm mình tɾong hồ băng, “Đồng chí Tống, tôi sẽ giúp cô nếu cô cần, nhưng chỉ đến vậy mà thôi.”

“Trợ giúp? Nếu tôi nói tôi thích anh, muốn kết hôn với anh thì sao?”

Tống Mạn Chi thu lại nét nhu nhược, cô ta nhìn chằm chằm vào mắt Lệ Kình Liệt.

“Không có khả năng. Chú ý lời nói việc làm của cô, tôi là người đã kết hôn.”

Trong mắt Lệ Kình Liệt không có chút ấm áp nào, sắc mặt càng lạnh lẽo.

Tống Mạn Chi bị đả kích rất lớn, cô ta khó khăn lắm mới nói được ra lời, sao anh nỡ lòng từ chối cô ta? Chẳng lẽ là bởi vì Nguyễn Tử Mạt trở nên xinh đẹp, anh không muốn ly hôn nữa?

Nhưng một người xinh đẹp thôi không thì có ích gì, cô vừa không văn hóa vừa thô lỗ đanh đá, người phụ nữ như vậy có điểm nào tốt chứ?

Lệ Kình Liệt xoay người rời đi, sải bước đuổi the0 Nguyễn Tử Mạt, tuy rằng đã không nhìn thấy người, nhưng anh biết hướng đó chính là nhà của lão Trương.

Nguyễn Tử Mạt vừa bước vào nhà của Lâm Nam Yến, Tiểu Bảo đang chơi cùng Khải Khải và Thiến Thiến liền bỏ hai đồng bọn lại, đôi chân ngắn ngủn chạy như bay về phía cô.

Tiểu Bảo ôm lấy chân của Nguyễn Tử Mạt, ngẩng đầu nhìn lên, lo lắng nhìn Nguyễn Tử Mạt, “Có bị bắt nạt không?”

Nhóc con này thật là, mới tí tuổi đã biết lo lắng cho cô rồi.

Nguyễn Tử Mạt mỉm cười, cô khom lưng, nhéo hai má mũm mĩm của Tiểu Bảo, “Không có.”

Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bảo vừa rồi vẫn còn nhăn nhúm, nghe cô nói xong liền cười toe toét.

Lâm Nam Yến đi ra, cười nói, “Tiểu Bảo nãy giờ vẫn luôn không vui, hóa ra là lo lắng cho mẹ.”

Tiểu Bảo nhìn Nguyễn Tử Mạt, khuôn mặt nhỏ có chút ngượng ngùng.

“Tiểu Bảo thật ngoan.”

Nguyễn Tử Mạt nhìn Tiểu Bảo, vẫn là con trai có hiếu, biết quan tâm mẹ, cô liền cảm nhận được vui sướng khi nuôi con.

“Doanh trưởng Lệ ”

Lâm Nam Yến ngạc nhiên nhìn về phía Lệ Kình Liệt đang bước nhanh vào.

Lệ Kình Liệt vừa tiến vào, ánh mắt liền rơi vào trên người Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt nghe được lời Lâm Nam Yến nói, quay đầu lại nhìn, bắt gặp ánh mắt nặng̝ nề của Lệ Kình Liệt.

Không phải anh đang an ủi Tống Mạn Chi sao?

Sao lúc này lại xuấthiện ở đây?

Nguyễn Tử Mạt có chút kinh ngạc.

“Về nhà đi.”

Lệ Kình Liệt bước nhanh tới trước mặt Nguyễn Tử Mạt, nhỏ giọng nói với cô.

Kể từ lần khắc khẩu trước của hai người, đây là lần đầu tiên Lệ Kình Liệt chủ động nói chuyện với cô.

“Ừ.”

Nguyễn Tử Mạt gật đầu, bế nhóc con đáng yêu nhà mình lên.

Lệ Kình Liệt nhìn về phía Tiểu Bảo đang nằm nhoài tɾong lòng ngực Nguyễn Tử Mạt, anh vươn tay ôm lấy Tiểu Bảo.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status