Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 263

/1529



“Đồng chí Nguyễn, cô dạy trẻ con nói những lời như vậy sẽ làm hư đứa nhỏ.”

Tống Mạn Chi không tiếp tục giả bộ hiền lành nhu nhược trước mặt Nguyễn Tử Mạt nữa, ánh mắt cô ta nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt tràn đầy ċһán ghét.

“Sao cô nghĩ là tôi dạy? Nghe nói trẻ con trời sinh nhạy bén, nói không chừng là Tiểu Bảo cảm nhận được gì đó nên mới nói vậy. Đồng chí Tống cất giấu tâm tư xấu xa gì tɾong lòng thì cô phải tự hiểu rõ hơn bất kì ai mới đúng chứ?”

Nguyễn Tử Mạt cười khẩy, nhìn Tống Mạn Chi.

“Đồng chí Nguyễn nói gì vậy, tôi không hiểu lắm.”

Tống Mạn Chi bấm ma͙nh móng tay vào tɾong da thịt mới khống chế được cảm xúc.

Nguyễn Tử Mạt liếc nhìn Tống Mạn Chi một cái, người này còn muốn giả ngu với cô.

Tống Mạn Chi bắt đầu nói về quá khứ của cô ta với Lệ Kình Liệt, đương nhiên, cô ta cũng thêm mắm thêm muối không ít. Nhưng Lệ Kình Liệt vừa nghiêm khắc vừa kiềm chế bản thân, tuân thủ quy củ nghiêm ngặt, bọn họ tự nhiên sẽ không có chuyện xưa lâm li triền miên gì.

Nguyễn Tử Mạt nhìn Tống Mạn Chi nói blah blah một đống lớn, cô nhàm ċһán ngáp vài cái.

“Đồng chí Nguyễn, tôi đang nói chuyện, cô như vậy là rất bất lịch sự.”

Tống Mạn Chi tưởng rằng Nguyễn Tử Mạt sẽ tức giận đến mất khống chế, kết quả cô vẫn bình tĩnh, h0àn toàn không nhìn ra một tia tức giận, còn ngáp vài cái, Tống Mạn Chi cảm giác bản thân bị mạo phạm.

“Cô tôn trọng tôi chưa mà bắt tôi phải lịch sự? Tôi lại không muốn nghe mấy chuyện đó. Cô lảm nhảm một đống bên tai tôi khiến tôi cảm thấy rất phiền, như một con ruồi cứ lởn vởn xung quanh vậy.”

Nguyễn Tử Mạt tỏ vẻ ghét bỏ.

“Cô……”

Tống Mạn Chi tức điên.

Đột nhiên truyền đến tiếng xe ô tô từ phía không xa.

Tống Mạn Chi nhìn Nguyễn Tử Mạt, mỉm cười, tự tát thật ma͙nh vào mặt mình, sau đó ôm mặt khóc lóc, một bộ nhu nhược đáng thương bị người ức hiếp.

Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy Lệ Kình Liệt bước tới liền hiểu được mục đích của Tống Mạn Chi.

Tống Mạn Chi bụm mặt, nước mắt rơi lã chã, vẻ mặt yếu ớt đáng thương, vô cùng ủy khuất nói, “Đồng chí Nguyễn, tôi đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, tôi và doanh trưởng Lệ không có quan hệ gì, vì sao cô không chịu buông tha cho tôi?”

Bộ dáng yêu kiều nhu nhược, lung lay sắp đổ kia của cô ta, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta cảm thấy đau lòng.

Nguyễn Tử Mạt có chút buồn cười, nước mắt nói rơi là rơi, kỹ thuật diễn không tệ chút nào, nếu người phụ nữ này sống ở thời đại của cô, cô ta chắc chắn sẽ là một ảnh hậu nổi tiếng khắp đại giang nam bắc.

Khi khóc thì hoa lê đái vũ, khi cười thì tự tin kiêu ngạo, người như vậy không muốn nổi cũng khó.

Thoạt nhìn ai cũng sẽ tưởng rằng Nguyễn Tử Mạt bắt nạt cô ta.

Lệ Kình Liệt đĩnh bạt như tùng, đôi chân dài sải bước về phía bọn họ. Cô không nhìn ra chút cảm xúc nào trên gương mặt cương nghị của anh.

Nguyễn Tử Mạt bình tĩnh nhìn về phía Lệ Kình Liệt, không hoảng loạn, cũng không nóng lòng biện giải, cô chỉ thản nhiên nhìn tất cả.

“Có chuyện gì vậy?”

Ánh mắt của Lệ Kình Liệt rơi vào trên người Nguyễn Tử Mạt trước, lại nhìn về phía Tống Mạn Chi, trên mặt Tống Mạn Chi có một dấu tay đỏ bừng, nửa bên mặt đã sưng đỏ.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status