Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 260

/1529



Nguyễn Tử Mạt khách sáo cười một tiếng với Giang Quân Nhiên, từ chối ý tốt của anh ta.

“Cô không cần từ chối tôi  Tôi sẽ không làm gì cô.”

Giang Quân Nhiên thấy Nguyễn Tử Mạt từ chối mà không hề do dự thì bất đắc dĩ mở miệng nói.

Hai người đi trên đường, bước song song nhaụ

“Không phải, tôi chỉ không muốn gây phiền phức cho chú, tôi có thể tự giải quyết được chuyện của mình.”

Trên mặt Nguyễn Tử Mạt vẫn mang nụ cười cực kỳ lễ phép, giọng nói lại vô cùng khách sáo, xa cách.

“Két ” Một chiếc xe ieep đã đỗ phía trước hai người bọn họ.

Cố Vân Đình nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt đang dạo phố với một người đàn ông mặc Âu phục hình người dạng chó thì thầm mắng một tiếng ‘đệt’.

Trên mặt người đang ngồi ở vị trí lái xe đã đen thui như có mây đen dày đặc trên đỉnh đầụ Với người khác thì cô cười vui vẻ như thế sao?

Lệ Kình Liệt đẩy cửa xe ra, bước xuống.

Cố Vân Đình nhìn thấy sắc mặt lạnh lẽo của Lệ Kình Liệt cũng sợ xảy ra chuyện nên vội xuống xe chạy the0.

Lệ Kình Liệt bước đến trước mặt Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy gương mặt đen kịt của Lệ Kình Liệt đang bước từng bước dài về phía mình thì mặt mũi cô cũng sửng sốt.

“Đi the0 tôi ”

Lệ Kình Liệt nắm chặt cổ tay Nguyễn Tử Mạt, kéo ma͙nh cô đi the0 mình.

“Anh là ai? Vì sao kéo cô ấy đi?”

Giang Quân Nhiên cũng bước lên, kéo cổ tay còn lại của Nguyễn Tử Mạt, ngăn không để cô bị kéo đi, anh ta nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt.

Hai người đàn ông giằng co, bầu không khí như muốn đông cứng lại.

“Tôi là chồng cô ấy.”

Sắc mặt Lệ Kình Liệt rét lạnh, ánh mắt lạnh thấu xương như lưỡi dao lạnh lẽo muốn đâm vào Giang Quân Nhiên, cả người như muốn bốc lửa.

Giang Quân Nhiên sửng sốt một chút, chẳng lẽ người này chính là người chồng quân nhân của Nguyễn Tử Mạt.

Cố Vân Đình đang muốn tiến lên yêu cầu người đàn ông mặc tây trang kia không nên nhúng tay vào chuyện của vợ chồng nhà người khác.

Anh ấy thực sự sợ lão Lệ đấm bay người đàn ông mặc tây trang kia.

Nếu đánh nhau trên đường phố do tư thù cá nhân sẽ bị ghi tội rất nặng̝.

Cố Vân Đình nhấc chân định đi tới.

“Làm gì đấy? Nắm tay tôi làm gì?”

Nguyễn Tử Mạt dùng sức hất tay của cả hai người ra, vẻ mặt không vui mà mở miệng nói.

Thời tiết nóng bức nắng chói chang như vậy, ai rảnh đứng đây phơi nắng cùng bọn họ.

Giang Quân Nhiên có chút bất ngờ, liếc nhìn Nguyễn Tử Mạt.

Cố Vân Đình thu chân lại.

Lệ Kình Liệt trầm giọng nói với Nguyễn Tử Mạt, “Lên xe.”

Nguyễn Tử Mạt không từ chối, đi xe của bọn họ về tốt hơn nhiều so với chen chúc trên xe buýt.

Trên đường về nhà, không khí tɾong xe rất nặng̝ nề.

Cố Vân Đình kinh hồn đảm táng ngồi yên một bên, dưới ấy đứng ngồi không yên.

Anh ấy muốn nói gì đó điều tiết bầu không khí. Nhưng nhìn đến khuôn mặt đen đến sắp nhỏ ra mực của Lệ Kình Liệt, anh ấy liền nói không ra lời.

Về đến đại viện, Nguyễn Tử Mạt cùng Lệ Kình Liệt xuống xe.

Cố Vân Đình vẫn không nhịn hạ giọng nói với Lệ Kình Liệt một câu, “Lão Lệ, cậu ngàn vạn đừng xúc động, có chuyện gì thì từ từ nói.”

Lệ Kình Liệt không để ý tới Cố Vân Đình, bước nhanh về nhà.

Cố Vân Đình nhìn bóng lưng hai người rời đi, tɾong lòng rất lo lắng, hai người này sẽ không đánh nhau ỏm tỏi đi?




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status