Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 225

/1529



Lệ Tĩnh San tức giận đến khí huyết dâng trào, giơ tay lê định đánh Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt cũng không tránh né, thản nhiên nói, ""Vừa rồi anh trai cô tức giận như vậy, nếu như cô đánh tôi, cô nói xem anh ấy sẽ thế nào?"

Bàn tay Lệ Tĩnh San giơ lên bỗng chốc cứng đờ.

Nghĩ đến dáng vẻ tức giận vừa rồi của anh trai, tɾong lòng Lệ Tĩnh San có chút sợ hãi.

Nguyễn Tử Mạt hất  bàn tay đang cứng đờ giữa không trung của Lệ Tĩnh San rồi ôm Tiểu Bảo về phòng.

""Aaaaa........""

Lệ Tĩnh San tức giận dậm chân, hét lớn.

Trong phòng.

Nguyễn Tử Mặc lấy ra bộ quần áo cô mới may cho Tiểu Bảo  “Tiểu bảo bối, con có thích không?""

Lần này Tiểu Bảo không tức giận vì ba chữ ""Tiểu bảo bối"" nữa, cậu bé giống như một con ốc sên từ từ bò đến bên cạnh cô, cậu bé cũng không cầm lấy quần áo mới mà đưa bàn tay mũm mĩm ra sờ cánh tay bó thạch cao của Nguyễn Tử Mạt, nhướng mày hỏi, ""Còn đau không ạ.""

Trong lòng Nguyễn Tử Mạt cảm thấy ấm áp, bánh bao nhỏ này còn biết quan tâm người khác.

Lúc ngã xuống cô còn muốn dạy cho đứa nhóc này biết tại sao hoa lại có màu đỏ, nhưng bây giờ lại không đành lòng.

""Vẫn còn rất đau, nếu không thì con hát cho mẹ nghe đi, không chừng sẽ hết đau”.

Nguyễn Tử Mạt bắt đầu nổi lên tâm tư muốn chọc cậu nhóc, cười nói.

""Con không biết hát.""

Khuôn mặt của Tiểu Bảo nhăn nhó lại, vô cùng rối rắm và khó xử, cuối cùng có chút xấu hổ mở miệng.

Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy dáng vẻ rối rắm của cậu bé, cười cười, không đùa cậu nhóc nữa mà nói chuyện nghiêm túc.

Cô ngồi xuống ghế trước máy may, kéo Tiểu Bảo qua, vẻ mặt nghiêm túc nói  ""Con xem đến bây giờ tay mẹ vẫn còn rất đau, bác sĩ nói đã bị gãy xương, con có biết gãy xương là trông như thế nào không?""

Tiểu Bảo ngơ ngác lắc đầụ

Nguyễn Tử Mạt đứng lên, đi đến trước cửa sổ, lấy một bông hoa dại từ tɾong bình thủy tinh, “Xương bị gãy, không có chống đỡ thì sẽ giống như vậy, biết thành hai đoạn, đoạn còn lại sẽ rủ xuống.”

Cô dùng một tay bẽ gãy cành hoa, hoa dại rơi xuống trước sự ngơ ngác của Tiểu Bảo.

""Con có muốn tay của mình giống như vậy không?""

""Không muốn ạ.""

Tiểu Bảo giấu hai tay sau lưng, lắc đầu như trống bỏi.

""Con xem leo cây có phải là một hành động không tốt không, bị ngã xuống sẽ rất đau, có thể tay sẽ trở thành như vậy, xấu xí, sau này con còn trèo cây không?""

Nguyễn Tử Mạt ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Tiểu Bảo nói.

""Con không leo cây nữa"", Tiểu Bảo nghiêm túc trả lời.

""Thật ngoan"", Nguyễn Tử Mạt sờ mặt Tiểu Bảo.

Sáng hôm saụ

Nguyễn Tử San xụ mặt, bị Lệ Kình Liệt đưa đến nhà ga.

Lệ Kình Liệt cũng nhìn thấy hai má Lệ Tĩnh San bị sưng nhưng anh không hỏi gì.

Em gái này của anh e là đã bị chiều đến vô pháp vô thiên, quả thực nên được dạy cho một bài học.

Sau khi Lệ Tĩnh San rời đi, Nguyễn Tử Mạt cảm thấy tɾong nhà dễ chịu hơn rất nhiều, mặc kệ Lệ Kình Liệt có tâm tình gì nhưng cô rất vui vẻ.

Từ giờ sẽ không còn người thường xuyên khiến cô ngột ngạt nữa.

Hơn nữa cô đã tẩy trắng, ụp cái nồi kia cho Thôi Uyển Ninh, tất cả mọi người đều tin cô không bỏ trốn the0 đàn ông thô lỗ, cũng không bán con, tất là đều là Thôi Uyển Ninh hãm hại cô.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status