Chỉ đặc biệt nói những chuyện trước kia cho Lệ Tử San biết, tɾong lòng cô cảm thấy bất an, bây giờ ở đại viện này người có thù oán với cô không ít, một bàn tay đếm cũng không hết, mà người tình nghi lớn nhất chính là chị em nhà họ Thôi.
Ở sau lưng hãm hại cô, Nguyễn Tử Mạt đương nhiên sẽ không bỏ qua cho người này.
Nguyễn Tử Mạt ra ngoài hỏi mọi người, biết được hôm qua Lệ Tĩnh San đi đến nhà một chị dâu để nghe bát quái, cô đi đến nhà chị dâu đó hỏi thăm, nhưng chị dâu đó cũng không biết gì.
Nguyễn Tử Mạt vừa từ nhà chị dâu đó đi ra, lại dụng͟͟ phải chị dâu Hân.
""Chị dâu Hân ""
Nguyễn Tử Mạt mỉm cười chào hỏi.
Chị dâu Hân kéo Nguyễn Tử Mạt nhỏ giọng nói vào tai cô ""Hôm qua tôi nhìn thấy Thôi Hà Hoa nói gì đó với em chồng cô, sau đó em chồng cô về nhà lại gây ra náo loạn lớn như vậy, không biết có liên quan đến cô ta không.""
Đúng là Thôi Hà Hoa đã giở trò quỷ.
Nguyễn Tử Mạt đi tìm Thôi Hà Hoa tính sổ, khi đi ngang qua cây đa lớn, cô lại nghe các chị dâu đang bàn tán.
""Hôm qua đồng chí Tống đi hẹn hò, còn ôm hoa hồng trở về, không biết người đàn ông nào lãng mạn như vậy, lúc trước chị em mình làm gì có những thứ này.""
""Đồng chí Tống đi xem phim, tôi cũng muốn đi xem phim.""
""Này, kia không phải là hai chị em Thôi Hà Hoa sao, em gái Thôi Hà Hoa còn ăn mặc xinh đẹp như vậy, không phải lại đi xem mắt đấy chứ?""
Nguyễn Tử Mạt ngẩng đầu nhìn qua, thấy Thôi Hà Hoa và Thôi Uyển Ninh, Thôi Uyển Ninh tóc uốn xoăn, mặc một chiếc váy dài chấm bi màu vàng, mang g͙iày da, trang điểm tỉ mỉ.
""Có cần phải đoán không, liếc mắt một cái là đã nhìn ra, nghe nói người đàn ông xem mắt lần này, phải nhờ nhiều mối quan hệ mới tìm được, là một xưởng trưởng tɾong nhà có rất nhiều tiền, lái xe ô tô, tɾong nhà cũng rất hài lòng.""
""Tối qua Thôi Hà Hoa còn khoe khoang, cô ta có người em rể là xưởng trưởng, nhìn dáng vẻ đắc ý của cô ta, hận không thể đốt pháo ăn mừng.""
Nguyễn Tử Mạt cười, cô đã nghĩ ra được cách trả thù rồi.
Nguyễn Tử Mạt lén lút đi the0 sau Thôi Hà Hoa và Thôi Uyển Ninh.
Thôi Hà Hoa thấy Thôi Uyển Ninh rầu rĩ không không vui, tức giận trừng mắt nhìn cô ta, “Làm sao thế, tỉnh táo lại cho chị. Lần này chị tặng không biết bao nhiêu quà, tốn rất nhiều công sức mới có được cơ hội tốt này. Đối phương g͙iàu có, vẻ ngoài cũng tuấn tú dễ nhìn. Nếu em có thể gả cho người đó, cả nhà mình dù ngủ mơ cũng cười.”
“Còn người mà mình không được nghĩ tới thì đừng nghĩ làm gì cho tốn thời gian.”
Thôi Uyển Ninh đã mất công việc ở xưởng may nên không còn tư cách để kiêu ngạo. Biết cơ hội lần này rất hiếm hoi, cô ta cũng chỉ có thể chịu đựng, có những thứ dù yêu thích đến mức nào cũng không đánh bại được hiện thực cơm áo gạo tiền.
Thôi Hà Hoa và Thôi Uyển Ninh đi đến một nhà hàng khá lớn ở trấn trên, trước khi vào cửa, hai người còn sửa sang lại quần áo một chút.
Nguyễn Tử Mạt đứng cách đó không xa quan sát.
|
/1529
|

