Cố Vân Đình bước tới, ngồi xổm xuống, đưa tay ra nhéo đôi má phúng phính của Tiểu Bảo.
Anh ấy cảm thấy không tệ nên lại nhéo thêm lần nữa, nhéo đến nghiện.
""Đừng ức hiếp con trai tôi"", giọng nói trầm thấp của Lệ Kình Liệt truyền đến từ phía saụ
Lúc này Cố Vân Đình mới ngượng ngùng buông tay, đứng lên, xoay người nhìn Lệ Kình Kiệt, anh ấy nhăn mặt, ""Lão Lệ, cuối cùng cậu cũng đã trở về, nếu cậu còn không trở về thì tôi sẽ điên mất.""
Ba quỷ nhỏ này rất biết dày vò người khác.
""Ba........""
Tiểu Bảo đứng lên, cái đầu nhỏ nhìn xung quanh Lệ Kình Liệt, nhưng không thấy người đâu, khuôn mặt của cậu bé không còn vui vẻ như lúc nãy nữa mà hiện lên vẻ lo lắng.
"""Mẹ đang ở nhà, ba nói chuyện với chú Cố một chút, lát nữa sẽ đưa mấy đứa về nhà.""
Lệ Kình Liệt đi qua, xoa đầu Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo cười, ngoan ngoãn gật đầụ
Lệ Kình Liệt đi đến bên cạnh Cố Vân Đình, nói với anh ấy về kết quả huấn luyện của các thành viên tɾong quân đội và cách để cải thiện.
Lệ Tĩnh San đi đến nhà một chị dâu để nghe tin đồn, khi cô ta vừa rời đi thì đúng lúc bị Thôi Hà Hoa thấy được.
Mấy ngày qua Lệ Tĩnh San đi dạo ở đại viện, gần như người ở đại viện đều biết cô ta là em gái của Lệ doanh trưởng, Thôi Hà Hoa cũng không ngoại lệ.
""Cô chính là em gái của Lệ doanh trưởng"", Thôi Hà Hoa tươi cười đi về phía Lệ Tĩnh San.
""Cô là ai?""
Lệ Tĩnh Sang thấy Thôi Hà Hoa mang g͙iày da, ăn mặc sang trọng, cô ta tò mò đánh giá Thôi Hà Hoa.
""Ở đại viện thì có thể là ai được, đều là chị dâu tɾong quân đội, tôi họ Thôi.""
Thôi Hà Hoa thể hiện dáng vẻ hòa nhã dễ gần.
""Cô tìm tôi có chuyện gì?""
Lệ Tĩnh San cau mày, nghi ngờ hỏi.
""Tôi thấy cô là người đơn thuần nên không muốn cô bị lừa gạt, chị dâu cô không phải là thứ tốt lành gì, Lệ doanh trưởng tốt như vậy, phải chung sống với người phụ nữ kia thì thật là xui xẻo, cô không biết đấy thôi, trước khi cô đến, anh trai cô thiếu chút nữa đã ly hôn với người phụ nữ kia vì cô ta ở bên ngoài gian díu với tên đàn ông khác, còn muốn bán con mình đi, bỏ trốn the0 người đàn ông thô lỗ kia, nhưng lại bị anh trai cô bắt gặp.""
Thôi Hà Hoa lôi kéo Lệ Tĩnh San, giống như đang trò chuyện ở nhà mà nói xấu Nguyễn Tử Mạt.
Lệ Tĩnh San nghe nói vậy, hai mắt đầy lửa giận, người đàn bà mập chết tiệt kia không phải ban đầu đòi sống đòi chết mới có thể gả vào nhà cô ta, gả được vào nhà cô ta rồi còn không biết ơn, bây giờ lại còn dám ra ngoài tìm đàn ông ngɵạı tình, Nguyễn Tử Mạt cắm sừng anh trai mình, cô ta sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ mập mạp chết tiệt kia.
""Tôi nói cho cô biết là vì muốn tốt cho cô, ngàn vạn lần cô không được nói ra là tôi nói cho cô biết.""
Thôi Hà Hoa nhìn thấy Lệ Tĩnh San tức giận thì cô ta rất hài lòng, nhưng lại làm ra dáng vẻ khó xử.
""Cô yên tâm, cô nói cho tôi biết chuyện này là vì muốn tốt cho nhà tôi, tôi sẽ không nói ra cô.""
Lệ Tĩnh San tức giận đi về nhà.
Bây giờ cô ta sẽ trả thù cho anh trai mình, đem người đàn bà mập mạp chết tiệt kia đuổi ra khỏi nhà.
""Rầm"" một tiếng.
Lệ Tĩnh San đá ma͙nh cổng tɾong sân.
|
/1529
|

