Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 212

/1529



Bên tɾong của hạt, nếu bị nghẹn thì phải làm sao bây giờ.

Cằm của Tiểu Bảo bị nắm đấy, chỉ có thể ngoan ngoãn nhổ ra.

“Loại quả này chỉ có thể cầm tɾong tay ăn, không thể cho cả quả vào miệng.”

Lệ Kình Liệt nghiêm mặt, mở miệng dạy bảo Tiểu Bảo.

“Con biết rồi.”

Tiểu Bảo cũng ngoan ngoãn gật đầụ

Lệ Kình Liệt vẫn có chút lo lắng, xoa đầu của Tiểu Bảo, “Sau này ăn ít mấy thứ này thôi.”

Nguyễn Tử Mạt quay vào nhà lấy máy ép và bình thủy tinh, tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của hai bố con, cô quay sang nói với Lệ Kình Liệt  “Anh đừng lo, mấy quả mận khô này đều đã bị em bỏ hết hạt rồi, sẽ không để Tiểu Bảo bị nghẹn đâụ”

Đây cũng là chuyện mãi sau Nguyễn Tử Mạt mới nhớ ra, Tiểu Bảo vẫn còn nhỏ, dễ bị nghẹn, cô phải tốn rất nhiều công sức mới lọc hạt ra được.

“Là anh hiểu lầm.”

Lệ Kình Liệt nhìn Nguyễn Tử Mạt cười nói.

“Anh cũng là vì lo lắng cho thằng bé.”

Nguyễn Tử Mạt mỉm cười, quay người đi vào nhà tìm máy ép và lọ thủy tinh.

Hai mắt Tiểu Bảo mở to, dùng ngón út thì vào khuôn mặt bầm tím của Lệ Kình Liệt, hỏi  “Bố ơi, mặt của bố có đau không?”

“Không đaụ”

Lệ Kình Liệt xoa đầu của Tiểu Bảo, Anh ấy có chút cảm động trước sự quan tâm của bé con nhà mình.

“Bố không thấy đau là vì da mặt quá dày sao?”

Tiểu Bảo nghiêng đầu nhìn về phía Lệ Kình Liệt, vẻ mặt ngây thơ cùng tò mò.

“……” Lệ Kình Liệt.

“Trên bàn còn có một bát chè đậu xanh.”

Lệ Kình Liệt đổi chủ đề.

“Con uống, con uống, Tiểu Bảo uống.”

Sự chú ý của Tiểu Bảo lập tức bị chuyển hướng, trên mặt lộ ra vẻ thèm ăn, giơ tay nhỏ lên nói.

“Ừm, đi đi.”

Lệ Kình Liệt gật đầu một cái.

Tiểu Bảo nhấc chân ngắn, tung tăng chạy vào nhà.

Máy ép được làm bằng gỗ, Nguyễn Tử Mạt cẩn thận lau chùi.

Cô lại lần nữa đi ra sân.

Cho quả nho vào máy gỗ để ép, dùng một cái chậu sạch để đựng quả nho đã bị ép bẹp, lại cho thêm đường phèn vào rồi trộn đều, tỷ lệ nho và đường phèn là 10 1, sau đó cho vào hai lọ thủy tinh, không thể cho quá đầy, để lại một phần tư không gian cho nho lên men, cũng không thể vặn nắp bình quá chặt, một lượng khí lớn sẽ được tạo ra tɾong quá trình lên men rượu nho.

Bế lên đặt ở nơi râm mát để lên men, công việc của đêm nay đã h0àn thành.

Nguyễn Tử Mạt ôm một lọ thủy tinh lên, đứng dậy đi vào tɾong nhà, kết quả bởi vì ngồi xổm quá lâu, hai chân của cô có chút tê, vừa mới nhấc chân lên, cả người đã mất thăng bằng, ngã sang một bên.

Bên e0 lập tức xuấthiện một cánh tay khỏe ma͙nh, kéo Nguyễn Tử Mạt sắp ngã lại.

Cả người cô rơi vào một vòng tay ấm áp.

Trong lòng Nguyễn Tử Mạt âm thầm cảm thấy may mắn vì không bị ngã, nếu không thái bình thủy tinh tɾong tay bị vỡ, cô cũng sẽ bị thương.

“Cảm ơn.” Nguyễn Tử Mạt quay sang nhìn Lệ Kình Liệt nói.

“Em cứ để đấy, để anh làm.”

Lệ Kình Liệt cầm lấy lọ thủy tinh tɾong tay của Nguyễn Tử Mạt, sau đó cúi người ôm lấy chiếc bình thủy tinh trên đất, quay người đi vào tɾong nhà.

Nguyễn Tử Mạt đứng phía sau Lệ Kình Liệt dặn dò  “Nhớ đặt ở nơi râm mát nhé.”

“Đã biết.”

Lệ Kình Liệt đáp lại một câụ

Hai chân Nguyễn Tử Mạt bị tê, lúc bước đi cảm thấy  cô kiễng chân, đi từ từ.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status