“Dừng dừng.”
Nguyễn Tử Mạt lập tức đứng phắt dậy, cắt ngang lời nói của Lâm Nam Yến.
“Đã rất lâu rồi Lệ Kình Liệt chưa chạm vào tôi.”
Nguyễn Tử Mạt thực sự không chịu nổi chủ đề này của Lâm Nam Yến nữa, cho nên thành thật thú nhận.
“Ai tin lời này của cô chứ? Doanh trưởng Lệ có thể bỏ mặc không đụng đến một mỹ nữ như cô sao, anh ta cũng không phải là hòa thượng tɾong chùa.”
Lâm Nam Yến cho rằng Nguyễn Tử Mạt đang nói đùa, h0àn toàn không tin những gì cô nói, cô ấy còn béo nhẹ vào e0 của Nguyễn Tử Mạt một cái, trên thực tế, cho dù gầy nhưng cũng không phải là loại gầy toàn xương, vẫn có thịt, rất mềm, dường như chỉ cần véo nhẹ một cái có thể véo ra nước.
“Người đàn ông nào lại không muốn chết trên e0 của cô chứ?”
Lâm Nam Yến nở nụ cười xấu xa.
Khuôn mặt Nguyễn Tử Mạt đỏ bừng.
Cái người phụ nữ Lâm Nam Yến này nói chuyện thật khiến người ta ngại muốn chết.
“Không trêu cô nữa, buổi tối tôi sẽ mang phương thuốc đến cho cô.”
Vẻ mặt Lâm Nam Yến tràn đầy ý cười rời đi.
Nguyễn Tử Mạt hét lên với cô ấy “Không cần.”
“Khách sáo với tôi làm cái gì.”
Lâm Nam Yến đã đi ra ngoài cổng.
Trong lòng Nguyễn Tử Mạt cảm thấy ċһán nản, nếu biết trước sẽ như vậy, cô đã không nói muốn ôm con gái nhà người ta về rồi.
Chiều tối.
Lúc Lệ Kình Liệt về đến nhà, Nguyễn Tử Mạt lập tức sững sờ khi nhìn thấy những vết thương trên khuôn mặt của anh.
Nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Chẳng lẽ anh đi tìm Ngụy Cẩm Vinh đánh nhau sao?
Trên khuôn mặt bầm tím của Lệ Kình Liệt tràn đầy âm trầm, sương mù tɾong mắt cũng trầm lắng, anh đang cố gắng kiềm chế cơn tức giận của mình.
Nguyễn Tử Mạt sáng suốt không mở miệng hỏi anh đã xảy ra chuyện gì.
Cô bưng một bát chè đậu xanh đưa cho anh, nói “Thanh nhiệt giải độc, anh uống một bát đi.”
Lệ Kình Liệt cũng không từ chối, bàn tay to cầm lấy cái bát, trực tiếp ngồi trên bậc thềm.
Nguyễn Tử đi vào tɾong ßếp, tiếp tục nấu cơm.
Sau khi ăn cơm tối xong.
Lâm Nam Yến lại đến nữa.
Trải qua chuyện buổi trưa, lúc này Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy Lâm Nam Yến, cả người the0 bản năng căng thẳng, chỉ sợ cô ấy lại nói ra những lời khiến cô không biết nên trả lời như thế nào.
Lâm Nam Yến thần bí kéo Nguyễn Tử Mạt sang một bên, đưa một tờ giấy cho Nguyễn Tử Mạt, “Đây là bí quyết sinh con gái, chỉ cần ăn uống the0 những gì ghi tɾong tờ giấy này, hơn nữa buổi tối chỉ có thể làm ba lần, không thể để cho doanh trưởng Lệ làm quá nhiềụ”
Lâm Nam Yến đưa tờ giấy cho Nguyễn Tử Mạt xong thì chạy đi.
Một buổi tối ba lần cái gì
Làm quá nhiều cái gì
Cả khuôn mặt của Nguyễn Tử Mạt đều đỏ bừng, cả người ngơ ngác đứng ở đó, dáng vẻ như vừa bị sét đánh.
“Cô làm sao thế?”
Lệ Kình Liệt đi đến trước mặt của Nguyễn Tử Mạt, đôi mắt đen kia nhìn về phía tờ giấy tɾong tay của Nguyễn Tử Mạt, ánh mắt lộ ra vẻ tò mò.
Nguyễn Tử Mạt chú ý đến ánh mắt của Lệ Kình Liệt, bí quyết sinh con gái tɾong te cô giống như một củ khoai lang nóng hổi, phản ứng đầu tiên của cô là giấy tờ giấy kia ra sau lưng.
Ánh mắt Lệ Kình Liệt tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt.
Nguyễn Tử Mạt quay đầu, tránh ánh mắt của Lệ Kình Liệt “Không có gì.”
|
/1529
|

