Nhìn quả nho và quạ mận khô ở trên bàn, tɾong lòng Lâm Nam Yến không khỏi cảm thán, trước đây tɾong đại viện có bao nhiêu người cảm thấy đồng tình với Tiểu Bảo, thì bây giờ lại hâm mộ với Tiểu Bảo bấy nhiêu, quần áo mới vừa đẹp vừa dễ thương, trông rất ngầu và đẹp trai, mỗi ngày còn có đủ loại đồ ăn vặt.
Hơn nữa, những bộ quần áo đẹp đó của Tiểu Bảo ở bên ngoài cũng không mua được, đều là do Nguyễn Tử Mạt tự mình làm.
Hiện giờ Nguyễn Tử Mạt không chỉ xinh đẹp, mà còn thông minh, thích đọc sách, biết rất nhiều thứ và nhiều cách kiếm tiền.
Doanh trưởng Lệ thật may mắn khi cưới được cô.
Nguyễn Tử Mạt, cười nói “Nói thật, nếu như cô thích con gái như vậy thì nhanh chóng sinh một đứa với doanh trưởng Lệ đi, tranh thủ lúc còn trẻ, sinh con sẽ dễ dàng hơn, đợi lúc lớn tuổi rồi, muốn sinh một đứa thì sức khỏe không còn tốt như trước nữa, sẽ rất khó sinh, lúc đó sinh con chẳng khác nào như đi dạo một chuyến quỷ môn quan.”
Nguyễn Tử Mạt nghe được những lời này Lâm Nam Yến, suýt chút nữa bị quả mận khô ở tɾong miệng làm cho nghẹn họng, có để cho người ta yên không vậy.
Cô cười khan nói “Việc sinh trai hay sinh gái này, cũng không phải việc mà tôi có thể quyết định được.”
“Chỗ tôi có một bí quyết, uống vào nhất định sẽ sinh được con gái, hôm nào tôi sẽ mang đến cho cô xem.”
Lâm Nam Yến nở nụ cười thần bí nói.
“……” Nguyễn Tử Mạt.
Cô ấy là đang phản khoa học đó.
Uống thuốc thì làm sao có thể quyết định được sinh con trai hay con gái chứ?
“Nói thật, hiện tại mỗi đêm cô với doanh trưởng Lệ được làm bao nhiêu lần? Nghe nói điều này cũng có thể ảnh hưởng đến việc sinh con trai con gái đấy.”
Lâm Nam Yến nháy mắt với Nguyễn Tử Mạt.
“Khụ khụ khụ……”
Lần này Nguyễn Tử Mạt bị sặcnước bọt của chính mình, hai má phủ một tầng đỏ thẫm.
Cái người phụ nữ đã kết hôn này, thật đúng là lời nói xấu hổ nào cũng dám nói ra.
Ai có thể biết được, mặc dù con của cô đã được 3 tuổi, nhưng cô thực sự không có kinh nghiệm tɾong việc đó.
“Tất cả mọi người đều là người từng trải, cô đã trải qua rồi, tôi cũng đã trải qua rồi, đều giống nhau cả, cô còn xấu hổ gì chứ.”
Lâm Nam Yến vươn tay vỗ lưng cho Nguyễn Tử Mạt, cười nhạo cô.
Hiện giờ Nguyễn Tử Mạt chỉ muốn hát một bài Chúng ta không giống nhaụ
“Cơ thể doanh trưởng Lệ trông ℭường tráng như vậy, hiện tại cô lại gầy thế này, có thể chịu được không?”
Hai mắt Lâm Nam Yến liếc nhìn thân hình mảnh mai của Nguyễn Tử Mạt, cô ấy câu chặt mày, nghĩ đến thân hình ℭường tráng kia của doanh trưởng Lệ thì cô ấy cảm thấy Nguyễn Tử Mạt sắp bị chơi hỏng rồi.
“……” Nguyễn Tử Mạt.
Cô không muốn trả lời.
Cô có thể coi như không nghe thấy được chứ
Nguyễn Tử Mạt cảm thấy không biết nên nói gì.
Trong mắt người ngoài, cô và Lệ Kình Liệt đều làm hết mọi việc rồi, nhưng thực tế cô lại chưa hề làm gì cả.
Nhiều nhất chỉ là từng sờ vào cơ bụng của Lệ Kình Liệt, chạm vào môi của Lệ Kình Liệt, còn có vô tình nhìn thấy cơ thể trần trụi của Lệ Kình Liệt.
Cô thực sự không có kinh nghiệm thực tế nào.
“Nơi đó của anh ấy có phải rất to không, làm cô đau, nếu vậy cô đi đến bệnh viện mua thuốc về, đừng để bị thương thân thể……..”
Lâm Nam Yến vẫn đang nhiệt tình chia sẻ kinh nghiệm của mình với Nguyễn Tử Mạt.
|
/1529
|

