Thiến Thiến bĩu môi, nước mắt đã đong đầy tɾong mắt, như thể giây tiếp the0 sẽ khóc ra.
Nguyễn Tử Mạt nghe thấy giọng nói của Lâm Nam Yến, đặt công việc tɾong tay xuống, đi ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy cảnh Lâm Nam Yến đang dạy dỗ Thiến Thiến.
“Cô đang làm gì thế, con bé thích ăn thì cho nó ăn thôi.”
Nguyễn Tử Mạt tiến lên, bế Thiến Thiến đang muốn khóc lên.
Thiến Thiến quay đầu vùi người vào tɾong vòng tay của Nguyễn Tử Mạt, vươn cánh tay nhỏ ôm lấy cổ của Nguyễn Tử Mạt, uất ức rơi nước mắt tɾong lòng của Nguyễn Tử Mạt, quay mông nhỏ về phía Lâm Nam Yến.
Lâm Nam Yến cảm thấy dở khóc dở cười khi nhìn thấy hành động chê bai mình của con gái.
“Nếu như Thiến Thiến thích uống, vậy để cho Tiểu Bảo đưa cho Thiến Thiến uống hết nhé?”
Nguyễn Tử Mạt nhỏ giọng dỗ dành cô gái nhỏ tɾong lòng.
Hai hàng lông mày của Tiểu Bảo cau chặt lại, có chút không vui, thằng bé cũng muốn uống sữa bò.
Nhưng khi thằng bé ngẩng đầu thấy dáng vẻ khóc lóc thương tâm của Thiến Thiến, cuối cùng vẫn giơ bình sữa bò lên, muốn cho Thiến Thiến “Sữa bò, sữa bò……”
Nguyễn Tử Mạt cầm lấy bình sữa tɾong tay Tiểu Bảo, lại lần nữa đưa cho Thiến Thiến.
“Tiểu Bảo vẫn chưa uống, em đưa cho con bé làm gì?”
Lâm Nam Yến muốn tiến lên ngăn cản, lại bị Nguyễn Tử Mạt tránh được.
Đôi tay nhỏ bé của Thiến Thiến cũng ôm chặt với bình sữa, bĩu môi, bảo vệ thật kỹ.
“Cô để cho con bé uống đi, Tiểu Bảo cũng đồng ý rồi, cô ngăn cản làm gì, Tiểu Bảo cũng ăn cơm ba năm nhà cô để lớn lên, để Thiến Thiến uống chút sữa bò thì có làm sao đâụ”
Nguyễn Tử Mạt lấy khăn giấy ra, lau Nước mắt trên mặt cho Thiến Thiến.
“Cô đúng là hào phóng, trái lại tôi biến thành người xấụ”
Lâm Nam Yến tức giận trừng mắt nhìn Nguyễn Tử Mạt một cái.
“Nếu cô lại hung dữ thêm tí nữa, chắc chắn sẽ thực sự biến thành người xấu đấy, Thiến Thiến không cần một người mẹ hư, để con bé đến nhà tôi, làm con gái của tôi nhé.”
Nguyễn Tử Mạt trêu Lâm Nam Yến, ôm lấy Thiến Thiến dỗ dành.
“Lại muốn bắt cóc con gái của tôi, nếu cô thích con gái như vậy thì nhanh chóng sinh một đứa với doanh trưởng Lệ đi, cô xinh đẹp, doanh trưởng Lệ cũng đẹp trai, nếu như sinh được một đứa con gái thì chắc chắn sẽ khiến tất cả đám bé trai tɾong đại diện bị mê mẩn.”
Lâm Nam Yến vỗ cánh tay Nguyễn Tử Mạt, cười trêu chọc.
Trong nụ cười của Nguyễn Tử Mạt mang the0 chút xấu hổ.
Sinh con gái gì chứ.
Cô và Lệ Kình Liệt cũng không phải vợ chồng thật sự.
Hơn nữa, rất nhanh hai người họ sẽ ly hôn.
Thiến Thiến ôm đấy bình sữa, vẫn chưa uống, con bé ngẩng đầu nói “Con muốn uống cùng với Tiểu Bảo.”
Nguyễn Tử Mạt thả Thiến Thiến xuống.
Thiến Thiến chạy đi chơi với Tiểu Bảo.
Nguyễn Tử Mạt và Lâm Nam Yến ngồi xuống bàn, trên bàn còn đặt một đĩa nho, một đĩa mận khô và trà thảo dược.
“Món mận khô này ngon đó, vừa chua vừa ngọt, cô thử xem.”
Nguyễn cầm lấy một quả mận khô cho vào miệng, sau đó nói với Lâm Nam Yến ngồi ở bên cạnh.
Lâm Nam Yến cũng cầm một quả lên bỏ vào miệng, chua chua ngọt ngọt, ăn rất ngon, gợi khẩu vị, trời nóng không có tâm trạng ăn uống, có thể ăn mấy miếng.
|
/1529
|

