Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 205

/1529



Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy Giang Vân Nhiên vẫn còn ở đây, cô đi đến, nhìn anh ta một lát, thấy anh ta cũng không có ý định mở mắt, Nguyễn Tử Mạt tiến lên, vươn tay vỗ vỗ vai anh ta.

Giang Vân Nhiên đột nhiên mở mắt.

“Xưởng trưởng Giang, lát nữa chú cũng muốn quay về xưởng kem đúng không? Chú có thể tiện thể mang cái thùng này về giúp tôi được không?”

Trên mặt Nguyễn Tử Mạt tràn đầy tươi cười, ngón tay chỉ vào thùng sắt đựng đá.

Giang Vân Nhiên quay đầu liếc nhìn cái thùng sắt kia, cười nói  “Ngay cả một bát đá bào mà cô cũng tiếc rẻ không muốn mời tôi, cầm của tôi 2 đồng, vậy mà lúc nhờ tôi làm việc lại không thấy xấu hổ chút nào nhỉ.”

Nụ cười trên mặt của Nguyễn Tử Mạt cứng lại, ánh mắt nhìn về phía Giang Vân Nhiên tràn đầy ghét bỏ, nhà máy kem của người này lớn như vậy, khắp nơi trên đất nước đều có nhà máy kem của anh ta, lúc người khác còn đang mệt mỏi vì lo bữa nay bữa mai, anh ta lại có thể lái chiếc Santana ra đường, thế mà còn so đo 2 đồng tiền với cô.

Cô chưa bao giờ thấy người g͙iàu nào lại ke0 kiệt đến mức này.

“Chú muốn ăn chùa à? Vậy thì cái chức xưởng trưởng Giang này chắc là cũng dựa vào việc tiết kiệm mà ra nhỉ.”

Nguyễn Tử Mạt trừng mắt nhìn Giang Vân Nhiên, tức giận nói.

Không giúp thì không giúp thôi.

Muốn ăn quỵt 2 đồng của cô, không có cửa đâụ

Đi một lượt xe buýt đã tốn 2 xu rồi, vậy mà anh ta còn muốn quỵt của cô 2 đồng.

Dù sao thì đường đi cũng không xa lắm, cô tự mình đi bộ đến đó.

Nguyễn Tử Mạt cũng không thèm quan tâm đến Giang Vân Nhiên nữa, quay người trở về quầy hàng của mình.

“Cô tức giận à, tôi cũng đâu có nói là không giúp đâụ”

Khóe miệng Giang Vân Nhiên tràn đầy ý cười, đi the0 đằng sau Nguyễn Tử Mạt.

Chỉ với 2 đồng, cô có thể đi mười mấy lượt xe buýt rồi, cô không đủ tiền mời anh ta ăn.

Nguyễn Tử Mạt dùng giọng điệu khách sáo mà xa cách nói  “Không cần, cũng không xa, tôi tự đi đến đó được.”

Nguyễn Tử Mạt thu dọn đồ đạc, lúc cúi xuống cầm thùng sắt, Giang Vân Nhiên cũng cúi người, hai người lập tức nắm cùng một chỗ.

Bàn tay hơi chai sạn của Giang Vân Nhiên đặt lên mu bàn tay của Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt đột nhiên thu tay lại, quay đầu nhìn về phía Giang Vân Nhiên.

Giang Vân Nhiên nhấc thùng sắt kia lên, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, lúc đứng thẳng, anh ta rất tự nhiên quay sang nói ‘Xin lỗi’ với Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt thấy anh ta cũng không cố ý nên cũng không nói thêm gì.

Giang Vân Nhiên cầm cái thùng sắt kia, đứng trước mặt của Nguyễn Tử Mạt, nụ cười trên khóe miệng càng đậm hơn  “Vừa rồi tôi nói như vậy, cũng chỉ là cảm thấy chúng ta là bạn bè, cô lại không chút do dự mà lấy tiền khiến tôi cảm thấy rất đau lòng đấy.”

Nguyễn Tử Mạt sửng sốt một chút.

Hai người họ trở nên quen thuộc như vậy từ khi nào chứ, số lần họ gặp nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay, như vậy cũng có thể coi như bạn bè, cái người này thật quá tự quen thuộc mà.

“Sau này cho dù có muốn lấy tiền thì cô cũng nhớ phải tỏ ra do dự một chút, như vậy ít nhất sẽ khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiềụ”

Giang Vân Nhiên cầm thùng sắt lên, quay người rời đi.

“Ách……” Nguyễn Tử Mạt.

Cái người này thật kỳ quái.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status