“Sắc mặt của doanh trưởng Lệ cũng tệ quá rồi, không phải muốn đánh nhau chứ?”
……
Ngụy Cẩm Vinh cau mày, nhìn về phía Lệ Kình Liệt, giọng nói có chút không vui nói “Lão Lệ, cậu làm cái gì thế?”
Lệ Kình Liệt không nói lời nào, kéo Ngụy Cẩm Vinh lên xe.
Lúc Cố Vân Đình đến nơi, liền nhìn thấy cảnh tượng Lệ Kình Liệt kéo Ngụy Cẩm Vinh đi.
Anh ấy có chút sửng sốt, lão Lệ tìm lão Ngụy?
Hai người này xảy ra mâu thuẫn gì rồi?
Lệ Kình Liệt túm Ngụy Cẩm Vinh lên xe.
Xe ieep lái ra khỏi doanh trại.
Cố Vân Đình lo lắng, cũng lái một chiếc xe ô tô đuổi the0 saụ
Xe ieep lái đến bên cạnh bãi sông.
Lệ Kình Liệt dừng xe, lôi Ngụy Cẩm Vinh ra.
Vẻ mặt Ngụy Cẩm Vinh ngơ ngác, không biết Lệ Kình Liệt dẫn anh ta đến đây để làm gì.
“Lão Lệ, đã xảy ra chuyện gì……”
Ngụy Cẩm Vinh còn chưa kịp nói hết lời thì nắm đấm của Lệ Kình Liệt đã dùng tốc độ rất nhanh vung về phía này.
Ngụy Cẩm Vinh không tránh được, bị đấm một đấm, lùi lại phía sau ba bước.
“Lão Lệ, cậu nổi điên gì thế hả?”
Anh ta cau chặt mày, sắc mặt tối sầm, tức giận nhìn về phía Lệ Kình Liệt đang đứng trước mặt.
Sắc mặt của Lệ Kình Liệt cực kỳ âm trầm, còn khó coi hơn cả Ngụy Cẩm Vinh vừa bị đánh.
Một chân như xé gió đạp về phía Ngụy Cẩm Vinh.
Ngụy Cẩm Vinh bị đá bay ra ngoài.
Ngụy Cẩm Vinh cũng tức giận, bực mình lao lên đánh nhau với Lệ Kình Liệt.
Lúc Cố Vân Đình đến nơi, hai người họ đã xông vào đánh nhau rồi.
“Này, này, chúng ta đều là anh em, đừng có đánh nữa, có chuyện gì thì bình tĩnh nói thôi.”
Cố Vân Đình xuống xe, chạy đến muốn kéo hai người họ ra.
Người tɾong quân đội lén lút đánh nhau là trái với kỷ luật, nếu như bị cấp trên biết được, sẽ gặp rắc rối.
Cố Vân Đình kéo người này thì bị đẩy ra, kéo người kia cũng bị đẩy ra.
“Hai người đừng đánh nữa, nếu như bị lãnh đạo nhìn thấy, hai người sẽ bị phạt đấy.”
Cố Vân Đình lại lao lên muốn kéo người ra, vừa kéo vừa hét.
“Cút.”
Lệ Kình Liệt lạnh lùng hét lên một tiếng.
“Cút.”
Ngụy Cẩm Vinh cũng hét lên một tiếng.
Hai người này đánh đỏ mắt, Cố Vân Đình cảm thấy nếu anh ấy lại tiếp tục khuyên bảo thì ngay cả mình cũng bị đánh.
“Thôi được rồi, được rồi, tùy hai người đấy.”
Cố Vân Đình thả hai người ra, tránh sang một bên.
“Có phải cậu cầm báo cáo ly hôn của tôi đưa cho chính ủy không, có phải cậu hay không?”
Nắm đấm của Lệ Kình Liệt đấm vào mặt của Ngụy Cẩm Vinh.
“Không phải tôi làm điều đó cũng vì muốn tốt cho cậu sao, chẳng lẽ cậu muốn bị người phụ nữ kia liên lụy cả đời.”
Ngụy Cẩm Vinh cũng đánh trả, đấm một đấm vào mặt của Lệ Kình Liệt.
“Muốn tốt cho người khác, cũng không nên làm như vậy, lén lút hại người sau lưng, cậu nói có xấu xa hay không.”
Lệ Kình Liệt vừa nói vừa đấm một đấm vào mặt của Ngụy Cẩm Vinh.
“Nếu như cậu nhanh chóng ly hôn với người phụ nữ kia, thì tôi cần gì phải làm như vậy, cậu đến bây giờ vẫn chưa chịu ly hôn, có phải là vì thấy người phụ nữ kia xinh đẹp, cho nên không nỡ không.”
Ngụy Cầm Vinh phun ra một ngụm máu, hung hăng đấm vào mặt Lệ Kình Liệt một đấm.
Cả hai đều vung nắm đấm sau ma͙nh hơn nắm đấm trước.
|
/1529
|

