Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 202

/1529



Trên mặt Nguyễn Tử Mạt có sẹo, cô không ăn mì trộn tương, tránh để lại sẹo trên mặt, cô chỉ ăn mì với canh thịt nạc cẩu kỷ.

Sau khi ăn sáng xong, Lệ Kình Liệt quay trở về phòng.

Nguyễn Tử Mạt nhớ đến 36 đồng rơi ra khỏi túi lúc cô giặt quần áo cho anh, muốn trả lại tiền cho anh.

Cô đi đến trước phòng của Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt đang thay quần áo, lúc Nguyễn Tử Mạt đi vào, anh ấy đã thay quần xong, nửa người trên vẫn cởi trần.

Ánh mắt Nguyễn Tử Mạt nhìn về phía vai của anh, trên vai anh vẫn có vết móng tay và vết cào, hiện giờ đã đóng vảy, đã để lại sẹo, chứng tỏ lúc đó bị cấu ma͙nh đến mức nào.

Cô biết đây là dấu vết mà cô đã véo anh khi ở bệnh viện, không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy, cảm thấy có chút có lỗi với anh.

Lệ Kình Liệt nghe thấy tiếng động ở cửa, quay đầu nhìn lại  “Có chuyện gì à?”

Tầm mắt của Nguyễn Tử Mạt rời khỏi vai của anh, lúc này mới nhớ mục đích đến đây, cô đưa 36 đồng kia cho Lệ Kình Liệt  “Tôi đến trả tiền cho anh, lúc giặt quần áo, tiền rơi ra từ túi của anh.”

“Đây là tiền trợ cấp tháng trước, một phần đã được gửi về quê, chỗ này cô cầm lấy đi.”

Lệ Kình Liệt bình tĩnh thu hồi ánh mắt, cầm chiếc áo sơmi bên cạnh mặc vào, giấu thân hình ℭường tráng của mình dưới lớp áo.

“Không cần, bản thân tôi đã bắt đầu kinh doanh buôn bán, cũng đã kiếm được tiền rồi.”

Nguyễn Tử Mạt từ chối.

Tiền cô kiếm được còn nhiều hơn của anh, sao lại cầm tiền của anh làm gì.

Dù là lúc trước hay bây giờ, cô cũng không cần người đàn ông này nuôi mình.

Ngón tay thon dài của Lệ Kình Liệt khẽ cài nút áo sơmi, nghe được lời nói của Nguyễn Tử Mạt, anh quay đầu nhìn Nguyễn Tử Mạt, giọng điệu kiên quyết nói  “Cô kiếm tiền là việc của cô, nhưng đây là tiền tôi đưa để cho tɾong nhà dùng.”

Nói xong.

Anh cầm chiếc áo quân đội của mình lên, sải bước rời đi.

Nguyễn Tử Mạt thấy anh kiên quyết như vậy, chỉ có thể tạm thời cầm hộ anh, đợi sau khi ly hôn xong, sẽ trả lại tiền cho anh.

Nguyễn Tử Mạt bắt đầu làm việc, làm đá bào kiếm tiền.


Bộ đội.

Cố Vân Đình đam ôm hơn chục cái bánh bao nhân thịt tɾong tay, từ xa đã nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy lạnh lùng của Lệ Kình Liệt đang bước nhanh về phía sân huấn luyện.

Mới sáng sớm ra, ai đã trêu chọc tên Diêm Vương sống này rồi.

Cố Vân Đình chạy the0 sau, hét lên với bóng lưng của Lệ Kình Liệt  “Lão Lệ, chỗ tôi có mấy cái bánh bao của Đông Gia Ký, cậu có muốn ăn thử không?”

Bánh bao của Đông Gia Ký chính là tiệm bánh bao ngon nhất Hoa Kinh.

Nhưng Lệ Kình Liệt đi đằng trước lại dường như không nghe thấy giọng nói của Cố Vân Đình vậy, bước chân không hề có ý dừng lại.

Cố Vân Đình cắn một miếng bánh bao, nhìn chằm chằm người đang đi ở trước mặt.

Không đúng.

Lão Lệ từ trước đến nay luôn tai thính mắt tinh, cực kỳ cảnh giác, không thể nào lại không nghe thấy giọng nói của anh ấy.

Cố Vân Đình tiếp tục sải bước dài đuổi the0 Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt tìm hai sân huấn luyện, đến sân thứ ba mới thấy được Ngụy Cẩm Vinh, anh bước nhanh đi về phía đó, nắm lấy cổ áo của Ngụy Cẩm Vinh, kéo anh ta đi.

Điều này khiến cho những người lính đang huấn luyện đều sôi nổi thảo luận.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Doanh trưởng Lệ và phó doanh trưởng Ngụy sao thế?”




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status