Tuyển Thủ E-Sports Tài Năng

Chương 37 - Chương 37

/43


Chạy xe gần 1 tiếng thì cả hai cũng về đến nhà, vừa về đã thấy bà cậu đang quét sân trước, thấy cậu liền quăng chổi chạy lại ôm đưa cháu của mình, vỗ mạnh vào lưng cháu mấy cái.

"Đã nói không cần tới, sao mà hay cực nhọc đi tới đây làm gì hả?"

"Cháu tới xem bà."

Chu Sóc mang không nhiều đồ, chỉ mang một cái ba lô đến, Kính Đình cất xe, lấy ba lô của Chu Sóc đi vào trong nhà thì thấy mẹ mình đang mắng chửi cháu thì cũng cười cười đi tới.

"Cháu nó lo cho mẹ mà, mẹ đừng trách cháu."

"Mẹ còn chưa hỏi tội con xong, đừng nói giúp cho Tiểu Sóc."

Kính Đình nghe mình có tội, thấy hơi oan nhưng cũng cười cười nhìn mẹ mình, giọng nói oan ức.

"Con có tội gì hả mẹ?

"Mẹ bảo con về phụ mẹ, đặt vé máy bay về là được! ai bảo con lái cả xe về thế này!?"

"Kệ con đi mà, con muốn tự mình đi xa một chút."

Kính Đình đi ngang qua mẹ của mình, bị bà đánh vào lưng một phát rõ đau khiến anh phải than đau một cái rồi xách ba lô của Chu Sóc vào nhà cất cho cậu.

Chu Sóc đi máy bay rồi còn ngồi xe đến, đi xa như thế trên người có chút khó chịu, bảo với bà mình vào tắm nghỉ ngơi một chút, bà thấy cậu mệt cùng xùy xìu bảo cậu đi vào đừng làm vướng bà quét sân.

Căn nhà nhỏ ở Vân Nam này của nhà cậu tuy cũ nhưng lại còn khá ổn, không đến mức túng thiếu thứ gì, nhà cửa được bà cậu cùng Kính Đình về hôm qua quét dọn một lượt nhìn rất sạch sẽ.

Tắm xong cậu đi ra ngoài sân thì thấy cậu Kính Đình đang nói chuyện điện thoại, cậu không muốn làm phiền cũng chẳng có ý định đó, đi ra ngồi ngoài bàn ghế đá lau khô tóc của mình.



Kính Đình nói chuyện điện thoại xong liền đi đến ngồi với Chu Sóc. Kính Đình rất hướng ngoại, nói rất nhiều nhưng không nói những chuyện tế nhị, khó nghe ngược lại rất dễ chịu thoải mái, Chu Sóc tuy ít nói nhưng khi nói chuyện với Kính Đình thì cậu rất thoải mái mà nói chuyên, chắc do Kính Đình còn trẻ, còn hiện đang là nhiếp ảnh gia khá nổi tiếng nên giao du bên ngoài rất nhiều nói chuyện cũng mượt mà, không gấy cảm giác khó chịu.

"Cậu không biết nhiều về thể thao điện tử cho lắm nhưng hình như phải tham gia câu lạc bộ đúng không?"

"Dạ vâng."

"Cháu đã tham gia câu lạc bộ nào chưa?"

"Dạ rồi, ZR."

"Nghe thôi đã biết một câu lạc bộ tốt đấy, cố gắng lên có khó khăn thì cứ nói với cậu."

Chu Sóc mỉm cười, cậu biết bây giờ Kính Đình rất tốt rất có tiền là đằng khác, ăn uống thoải mái, còn có nhà ở

Nam Kinh nhưng lại không biết vì sao lại chạy đến Hạ Môn ở.

"Cậu ở Nam Kinh, sao lại đến Hạ Môn rồi?"

"Cậu có một buổi chụp bên đấy."

Chu Sóc nhăn mày khó hiểu một chút. Kính Đình nổi tiếng thật nhưng theo cậu biết thì cậu của mình rất kính tiếng đã thế còn rất khó mời đi chụp đây chụp đó, nếu muốn Kính Đình chụp cho thì dù ở Bắc Kinh hay Thượng Hải cũng phải đến Nam Kinh.

"Sao thế? Cậu muốn đi đây đi đó một thời gian thôi mà, ở mãi Nam Kinh cũng chán lắm."

"Cậu có người yêu hả?



Nghe câu hỏi này Kính Đình không trả lời, anh chỉ cười rồi rót nước uống. Chu Sóc biết cậu giấu nên cũng không hỏi nữa.

"Tiểu Sóc à, biết đâu sau này khi cháu đi thi đấu thì cậu sẽ ở thành phố đó. Khi đó cậu sẽ đến coi, cho nên khi thi đấu ở nơi khác thì báo cho cậu biết nơi đó, nếu cùng một chỗ cậu sẽ đến xem còn không thì cậu sẽ đến Bắc Kinh xem cháu."

Nghe thôi đã biết Kính Đình thương Chu Sóc như thế nào, Chu Sóc cũng rất mến Kính Đình vì người cậu này đã vì cậu rất nhiều thứ ở quá khứ.

Nói chuyện một lúc thì bà của Chu Sóc bảo hai người đi vào ăn cơm. Ăn xong thì cả ba ngồi ở ngoài sân một chút rồi đi vào nhà nghỉ ngơi.

Hôm sau Chu Sóc đặt vé máy bay bay vào buổi chiều lúc 5 giờ, tuy bay tới Bắc Kinh sẽ trễ nhưng cậu cũng mặc kệ, muốn ở lại cạnh bà lâu thêm một chút. Kính Đình sẽ quay lại Hạ Môn có chút việc nếu không cũng sẽ ở lại cả tuần.

Sáng hôm nay khi cậu vừa tỉnh dậy thì đã thấy trong sân rất nhiều người, bạn của bà cậu ở Vân Nam đến thăm và trò chuyện, bà cậu còn bày mọi người cách chăm sóc da mặt, cách làm đẹp ở tuổi này rồi tập dưỡng sinh cùng nữa. Thấy thế cậu liền cảm thấy rất an tâm, không lo sợ bà mình sẽ cô đơn khi ở đây.

Chu Sóc cảm thấy bà mình ở đây vui vẻ hơn nhiều, sáng nói chuyện xong còn đi chợ rồi đi chơi đến trưa mới về nhà nấu cơm. Bà vui vẻ kế lại cho cậu và con trai mình nghe.

"Mẹ vui là con liền thấy an tâm rồi, vốn định ở đây với mẹ cả tuần nhưng sếp con réo con về rồi."

"Không giữ con lại, mau đi đi, công việc bận thế kia còn đòi ở lại."

Kính Đình hì hì với mẹ mình, sau đó tới ôm bà một cái.

Cả ba ăn với nhau bữa cơm trưa cuối cùng sau đó Chu Sóc phải thu thập vài món đồ rồi nhờ Kính Đình chở ra sân bay.

8 giờ tối Chu Sóc về lại Bắc Kinh, vừa xuống máy bay cậu đã thấy Tiền Vũ nhắn tin, bảo khi nào xuống máy bay thì gọi cho cậu, cậu sẽ tới đón.

Chu Sóc gọi cho Tiền Vũ, nói cậu đã xuống máy bay.

"Tui đang ở ngoài bãi đỗ xe á, cậu ra đi.

/43

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status