Trở Thành Hào Môn Đầy Quyền Lực

Chương 12

/735




Thẩm Dũng đã đánh Tú Phân mười mấy năm nay rồi. Trong mắt ông ta, Tú Phân chính là cái bao cát thịt người để ông ta trút giận.


Mấy hôm trước sau khi bị đánh bị thương, Tú Phân tự dưng chạy lên huyện khám bệnh, hai ngày liền không về nhà. Thẩm Dũng lại bị người của sòng bạc thúc ép trả nợ, đang nén một bụng tức không có chỗ xả, vốn đã bực bội lắm rồi.


Kết quả không ngờ, việc đầu tiên Tú Phân làm sau khi về chính là đòi ly hôn.


Dẫn theo một gã nhân tình không dễ dây vào, ép ông ta phải cúi đầu đồng ý. Thẩm Dũng chỉ biết bắt nạt kẻ yếụ Tuy đã đồng ý nhưng ông ta cũng ấm ức cả ngày trời, sớm đã muốn đánh người lắm rồi.


Bây giờ Tú Phân lại còn dám khıêu khích, nguyền rủa ông ta chết nữa 


Bà muốn người của sòng bạc đánh chết ông ta, vậy thì ông ta sẽ đánh chết bà trước.


Tú Phân mà chết thì hai đứa con gái kia sẽ hoàn toàn thuộc về ông ta 


Nghĩ đến đây, Thẩm Dũng đẩy phắt thôn trưởng ra, vung nắm đấm nhắm thẳng về phía Tú Phân.


Đây là lần đầu tiên Thẩm Thiên Ân thấy Thẩm Dũng đánh người. Cô ta hét lên một tiếng thất thanh, buông ngay Tú Phân rồi nép vội sang một bên.


Thẩm Huệ Huệ cũng giật nảy mình, theo bản năng vơ lấy cây chổi sau lưng, giơ lên chắn trước mặt mình và Tú Phân.


Ngay sau đó, nắm đấm tưởng chừng sắp giáng xuống lại không hề rơi xuống.


Thẩm Huệ Huệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn tóc hoa râm đã xuất hiện trước mặt họ từ lúc nào.


Người đó không chỉ chặn được nắm đấm của Thẩm Dũng, mà còn bẻ ngoặt tay ông ta rồi đẩy mạnh một cái về phía saụ


Thẩm Dũng hét lên một tiếng thảm thiết, lùi lại mấy bước ngay tức khắc, sau đó đập lưng vào tường phát ra tiếng "rầm" rồi ngã phịch mông xuống đất.


Người đàn ông hung hăng trước mặt vợ con, khi đối mặt với người đàn ông cao lớn hơn mình lại trở nên yếu ớt như kẻ trói gà không chặt, bị đẩy ngã một cách dễ dàng.


"Đánh hay lắm "


 "Phải thế chứ "


 "Đáng đời "


 "Đáng lẽ phải cho nó một bài học từ lâu rồi "


Tiếng hoan hô vang lên từ ngoài cửa, người dân trong thôn vây xem đều đồng loạt reo hò tán thưởng.


Người đàn ông tóc hoa râm quay đầu, nhìn về phía Tú Phân rồi nhắc nhở  "Tiểu thư, đến lúc đi rồi."


Tú Phân ôm Thẩm Huệ Huệ, nhìn ông ta cầu khẩn nói  "Châu tiên sinh, tôi muốn dẫn cả hai đứa con gái đi."


Nghe vậy, người đàn ông được gọi là Châu tiên sinh chậm rãi nói  "Tôi đã nói rồi, tôi không thể ra tay giúp cô."




"Tôi biết. Nhưng gia đình này thế nào, ngài cũng thấy rồi đấy. Vốn dĩ tôi còn mong chờ vào vận may, nhưng bây giờ tôi đã hiểu con gái chỉ ở bên cạnh tôi mới là an toàn nhất. Tôi không muốn chúng lại đi vào vết xe đổ của tôi." Tú Phân vừa nói, vừa tuyệt vọng thốt lên  "Con gái không đi, tôi cũng không sống nổi nữa, ngài cứ mang xác tôi về đi..."


Một tia chớp rạch ngang bầu trời, vài giây sau tiếng sấm ầm ầm vang dội phát ra.


Gió thổi phần phật, bầu trời âm u đến đáng sợ.


Tú Phân co rúm người lại, đứng trong góc.


Mà đứa con gái trong lòng bà, còn gầy yếu đáng thương hơn cả bà.


Nhìn đôi mẹ con này, Châu tiên sinh khẽ cau mày, không nỡ nhìn mà dời mắt đi.


Thẩm Dũng đang ngồi dưới đất hoàn hồn lại thì vớ lấy một chiếc ghế trên mặt đất, định ném về phía Châu tiên sinh.


Thế nhưng không đợi Thẩm Dũng đứng vững, Châu tiên sinh tung một cú đá, Thẩm Dũng cả người lẫn ghế lại ngã sõng soài trên đất, quay về đúng vị trí ban nãy.




/735

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status