Khi bà ngoại còn làm giáo viên, đúng là đã dạy dỗ ra không ít học sinh có tiền đồ xán lạn.
"Không phải." Tống Khuynh Thành mở miệng "Là chồng sắp cưới của cháụ"
"..." Mợ nhất thời không kịp phản ứng lại. Một tuần trước, đêm đó khi bọn họ ngủ có nghe bà cụ nhắc đến cháu gái có đối tượng kết hôn, sao lại đột nhiên xuấthiện một người chồng sắp cưới rồi?
Đặc biệt bây giờ Tống Khuynh Thành chỉ có một mình, mợ cô rấtkhông yên tâm.
Trong nhà không có người lớn nào có thể quyết định, lại sợ đứa nhỏ này bị lừa, bà nhịn không được hỏi "Vậy cậu ta có đến không?"
Úc Đình Xuyên có đến hay không, Tống Khuynh Thành cũng không biết.
Vẫn chưa gọi đïện thoại cho anh, nhưng Tiểu Phàn đến, chứng minh được anh đã nhận được tin.
Lần lượt từng người kéo đến chia buồn, nếu là người nhỏ, cậu mợ sẽ đứng ra tiếp đón, nếu là người lớn, Tống Khuynh Thành phải đích thân chào hỏi, đến chạng vạng, đã dần dần thích ứng, không còn luống cuống tay chân giống như lúc đầụ
Khoảng sáu giờ, trời đã tối hẳn.
/1735
|