Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 12

/1103



Không có gì cả.

 Mộ Đình Kiêu lạnh lùng đến đáng sợ: "Bật lớn hơn nữa.

 " Trợ lý run rẩy đáp: "Mộ tổng, âm lượng đã bật lớn nhất rồi ạ.

 " Nhìn dáng vẻ của Mộ tổng, rõ ràng là muốn thu hút sự chú ý của cô Cố.

 Ў Chỉ là cách này, có phần ngốc nghếch.

 Nhưng anh ta không dám nói.

 Hai người lại tiếp tục ngồi trong xe thêm mười phút, cuối cùng Lâm Đăng không nhịn được, khẽ lên tiếng: "Mộ tổng, mạo muội nói một câu, cô Cố có lẽ đã ngủ rồi, chúng ta cứ như vậy cũng không chờ được đâu ạ.

 " "Ai nói tôi đang đợi cô ấy?" "Đi... " Được rồi! Lâm Đăng khẽ gãi mũi, chỉ có thể lặng lẽ lái xe đi.

 Khi Cố Khuynh Thành xuống dưới, xe của Mộ Đình Kiêu đã rời đi rồi.

 Cô cười chua chát, quay người lại.

 Đúng là điên rồ thật.

 Cô lại còn nghĩ rằng anh sẽ chờ cô ở dưới.

 Chỉ cần cô bước xuống, kéo nhẹ tay áo anh, xuống nước một chút, anh sẽ quay lại.

 Thật là nực cười.

 Trong lòng anh bây giờ đã đầy ắp hình bóng Thẩm Đường, bị người phụ nữ đó lấp đầy đến không còn chỗ trống.

 Cố Khuynh Thành đang định lên lầu, thì bất ngờ có một giọng nói đầy mỉa mai vang lên trên đầu cô: "Đàn ông mà, ai chẳng hai lòng ba dạ, trong nhà nuôi một người, bên ngoài cờ xí phấp phới.

 " "Cố Khuynh Thành, tôi đã sớm nói rồi, Đình Kiêu của chúng tôi sẽ không bao giờ tự treo cổ trên một cái cây như cô đâu.

 " "Thẩm Đường là nữ thần thời cấp ba của nó đấy, đàn ông mà, luôn lưu luyến với thứ mình không có được, còn những gì đã có rồi thì lại khinh thường" "Cô đã bị Đình Kiêu ngủ đến tám trăm lần rồi, sớm đã chán ngấy.

 Còn Thẩm Đường thì khác, vẫn chưa chiếm được, nên nó còn nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa!" Lời của Giang Thư Lan, vô cùng khó nghe.

 Cố Khuynh Thành siết chặt tay đến biến dạng, toàn thân run rẩy.

 Bởi vì cô biết, lời tuy thô nhưng lý không sai.

 Thế nhưng cho dù như vậy, cô vẫn ngẩng đầu ‘ lên, cắn chặt môi phản bác lại.

 "Cô, con biết cô không thích con, con cũng không dám mong được cô yêu quý.

 " "Nhưng Đình Kiêu, con không tin anh ấy không có chút tình cảm nào với con cả.

 cứu ai Giang Thư Lan cười nhạt, như thể vừa nghe được chuyện cười hoang đường nhất: "Cố Khuynh Thành, cô đúng là không thấy quan tài chưa đổ lệ.

 " "Có lẽ là vậy!" Nhưng nếu có một ngày, Mộ Đình Kiêu thật sự nói với cô: Cố Khuynh Thành, em đi đi, anh không cần em nữa, anh muốn cưới Thẩm Đường, người anh yêu là Thẩm Đường.

 Cô nghĩ, mình sẽ không níu kéo.

 Cô nhất định sẽ rời đi dứt khoát, sạch sẽ, biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của anh.

 Thế nhưng Mộ Đình Kiêu, hiện tại em làm sao có thể cam lòng buông tay anh đây? Kể từ sau khi Mộ Đình Kiêu rời đi, hai người đã mấy ngày không liên lạc.

 Cô không chủ động, anh lại càng không.

 Cố Khuynh Thành sợ bị bà nội phát hiện điều gì, nên hôm sau đã kiếm cớ rời khỏi đó.

 Ban đầu, cô định nghỉ đến thứ Hai tuần sau mới đi làm lại.

 Kết quả là sáng thứ Sáu đã nhận được điện thoại từ trợ lý.

 "Giám đốc Cố, lẽ ra hôm nay chúng ta phải ký hợp đồng với Ích Hòa, nhưng bên họ đột nhiên nói không thích bản thiết kế của chúng ta nữa.

 " "Sao lại như vậy, đừng lo, tôi tới ngay.

 " Cúp máy, Cố Khuynh Thành lập tức chạy thẳng đến công ty.

 Vì hơi vội nên tóc tại cô có phần xõa rối, hơi lộn xộn.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status