Ở Trường Là Mọt Sách Ở Nhà Là Xã Hội Đen

Chương 108 - Tuyên bố thật rồi sao? Ngày mai là ngày gì nhỉ?

/114


Ngự Phong ngước nhìn những cánh lá chầm chậm đung đưa ngoài cửa sổ, lòng anh như cánh chim muốn trốn khỏi những ký ức đã nhuốm màu thời gian.

Em biết không, ở trại giáo dưỡng ấy, về muộn là một điều cấm kị. Haha, và hôm đó, tôi đã lết xác trở về muộn hẳn hơn hai tiếng. - anh cười ha hả, tay vỗ đùi vang lên từng tiếng dội, tiếng dội vỡ toác trong tĩnh lặng đêm đen.Anh có điên không? Điều đó có gì đáng cười sao? - Khắc Kỷ nhíu mày, tư lự nhìn anh, dò xét từng ngọn sóng dữ dội ẩn giấu sau nụ cười đó.Đưa tay giữ chặt lấy Ngự Phong, Khắc Kỷ không để anh tiếp tục làm đau chính mình nữa. Trong đôi mắt cậu, những gợn buồn tĩnh lặng như sương sớm. Giọng cậu lặng lẽ tựa gió thoảng qua đồng cỏ - cỏ đã trụi, mà máu đã đẫm đồng:

- Đau không...

Ngự Phong lặng im. Giây phút đó, anh nghe trái tim mình chạm vào từng hằn khắc sẹo, nhưng chỉ khẽ mỉm cười, như thể nỗi đau chẳng còn đọng lại.

- Em ngốc à? Mấy năm rồi, làm sao tôi nhớ được?

Nhưng có gì đáng cười chứ... Ngự Phong còn nhớ, rõ vệt khói mờ trôi trong buổi chiều tàn lụi. Đó là lý do anh chẳng bao giờ trễ hẹn, cũng như chẳng bao giờ để bất cứ thứ gì cản bước mình. Những ký ức đó đã hoa thành bóng cây xòa mát bên đường anh đi, một thứ không bao giờ nhạt phai.

Anh cười, dịu dàng và lặng lẽ. Cơn gió thoảng mơn man qua tán cây, đưa hương bện làn tơ tóc, đan lại thành một chiếc áo vô hình sưởi ấm hai linh hồn.

- Không nhớ là không đau nữa à? Anh không đau nhưng em đau đấy... - Khắc Kỷ thì thầm, veo hệt tiếng suối róc rách chảy qua khe núi.

Ngự Phong nghe thấy, nhưng chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, giọng trầm ấm:

- Không được đau, tôi không cho em đau.

Khắc Kỷ im lặng, đôi mắt mơ hồ dõi theo màn đêm ngoài cửa. Hai người cứ thế nằm sát bên nhau, như cỏ cây bện vào nhau tìm chút hơi ấm trong cái lạnh đêm đông.

Một lát sau, Khắc Kỷ cất giọng nhỏ nhẹ, ngắt quãng tiếng dế vọng về từ xa:



Cô nhóc đó là người con gái anh ấn tượng nhất sao?Ừm, nhóc ấy mạnh mẽ hệt như em gái tôi vậy! - Ngự Phong khẽ gục đầu lên vai Khắc Kỷ, mắt lơ đãng nhìn vào màn đêm.Khắc Kỷ khẽ khàng mơn man lọn tóc hoe, mi khép lại:

- Ngủ đi, chó lớn thức khuya đâu có tốt. Mai còn phải làm việc nữa mà.

Trong làn gió đêm khẽ lay cành lá, Ngự Phong từ từ nhắm mắt, đắm mình trong giấc mộng giới trần.

•_---

Chiếc xe đen bóng vừa dừng lại trước cổng trường, đám sinh viên đã xôn xao tụ lại. Bí mật đôi khi chẳng nên để ai biết cả, vì một khi lọt ra, nó sẽ như cơn gió lan đi khắp nơi, không gì cản nổi.

Quả chẳng sai. Vừa bước xuống xe, Vương Khắc Kỷ đã bị vây kín bởi những ánh mắt tò mò, hoài nghi.

- Này, tin nhắn hôm qua là thật à? - một cô nàng ngưỡng mộ cậu run run hỏi.

Một anh chàng sáng sủa, tóc vàng, bồn chồn lên tiếng:

Cậu thật sự….. cậu là...Ai nhắn vậy chứ?Mộng Đình cũng vừa đến, cô len lỏi qua đám đông, toan kéo Khắc Kỷ ra khỏi cái ồn ào của thị chúng. Nhưng chưa kịp chạm vào cậu, cô đã nghe thấy lời tuyên bố khiến tất cả lặng người:

Ờ, tôi đã yêu một người con trai. Đoạn tin hôm qua... cứ quên đi là được. - Khắc Kỷ nói nghe dễ dàng lắm, cứ như nói quên là quên ngay được vậy, rồi quay người bỏ đi.Hả? Là sao? Cậu nói rõ ra đi! - cô gái tỏ tình với cậu hôm qua lắp bắp chạy theo, không thể tin vào tai mình.Mộng Đình vội đuổi theo cậu, lo lắng:

Khắc Kỷ! Sao cậu lại nói ra? Chẳng phải cậu đã bảo sẽ...Tôi cũng không muốn làm anh ấy buồn. - Khắc Kỷ tủm tỉm cười, mắt thoáng qua một vẻ ấm áp, rồi bất ngờ vụt chạy, để lại bóng mình khuất sau giảng đường lớn.- Phong Cẩu, biết mai ngày gì không? - Khắc Kỷ chạy xộc vào phòng làm việc, dựng người vào bàn, thở hổn hển.

Có lẽ cậu vừa từ trường về, quần áo đã sớm xộc xệch do cái tốc lực tựa tên thần. Cả cơ thể đẫm mồ hôi, vương ra khắp áo. Kỷ cởi chiếc áo len mặc ngoài thân, để lộ chiếc áo ba lỗ đen thân thuộc cùng những sẹo chằng chịt khắp người. Thật không thể không trách rằng, cái lực của Kỷ đã làm bàn dịch lui vài phân.

Dầu có chút tức giận, Ngự Phong hãy không thể giấu nổi nụ cười trên khóe môi. Đôi mắt biết cười chạng vạng bóng chiều tà dẫu đã tối muộn. Anh đặt bút, nhẹ nhàng trách mắng:



- Kỷ, sao em lại chạy đến đây? Muộn rồi có biết không hả? - anh đứng lên, cảm giác nỗi nhớ trào dâng sắp nhấn chìm con thuyền nhỏ - Mau về ăn cơm đi, tôi thống kê xong bản này rồi sẽ về.

Ngoài mặt là vậy nhưng Phong nhớ Kỷ đến phát điên. Nhiều lúc anh mơ màng gọi tên cậu lúc gật gù khi làm việc, đã bao lâu rồi anh chưa thấy cậu quay lại căn biệt thự này. Ngự Phong chẳng thể hãm thứ cảm xúc nung nấu trong tim, nhào đến ôm lấy Kỷ, bàn tay mơn trớn từ đầu đến hông cứng cáp, rồi anh nhẹ nhàng nâng cằm cậu, để cậu nhìn vào mắt mình.

Kỷ đột nhiên bị trói chặt, tay chân bị phong ấn trong cái lồng lỏng lẻo, không tài nào nhúc nhích được, bèn vùng vằng chẳng chịu nhìn anh, thân nhỏ nhanh nhẹn trườn xuống, trơn tuột như chú sứa nhỏ, úp mặt vào ngực vuông ấm áp.

- Trả lời câu hỏi của em... - cậu thều thào, đôi môi rung nhẹ nhàng chà lên nhũ hoa anh lúc chẳng để ý.

Anh khẽ bật cười khi thấm nhuần cái nhột. Cái đáng yêu kỳ lạ của Kỷ hôm nay khiến anh cười khoái trá, lại càng muốn trêu đùa đứa trẻ ngây ngô này.

- Em đến tận đây, chỉ để hỏi vậy thôi à? - Ngự Phong lau đi những giọt mồ hôi lặn sâu từng ngóc ngách trên cơ thể cậu. Phải chăng chỉ là cái cớ để anh mon men đến những tham vọng của bản thân.

Vương Khắc Kỷ sớm đã quen bị sờ mó vô căn cứ, chẳng mấy bận tâm, nhún vai hỏi:

- Ý kiến?

Phong Cấu vẫn tỏ vẻ hiền lành - cái vỏ bọc chứa đựng những cái xấu xa mà anh đã làm nhằm lừa em bé - ngọt ngào rằng:

- Ngày mai, dù thế gian có xoay vần ra sao, giữa vạn sắc màu thiên hạ, em vẫn là ngọn hải đăng duy nhất dẫn lối tim tôi.

Khắc Kỷ đỏ mặt, rúc vào ngực anh mà mắng:

Đồ khùng! Đừng có chuyển hướng chủ đề! - Khắc Kỷ muốn ôm anh, song cả cơ thể bị anh trói cứng, muốn vươn tay ôm sao khó quá! Cậu áp mặt sát ngực, hít hà hương thơm quyền lực nồng nàn trải khắp tứ bề thân thể.Em nói đi, đừng có úp úp mở mở thế, tò mò chết! - con sói tận dụng cơ hội đặt tay xuống dưới mông Kỷ, nhẹ nhàng nhấc bổng cậu - Giờ là mùa đông. Mùa đông thì sao nhỉ?A... а..

/114

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status