Nếu Anh Là Ác Quỷ, Em Nguyện Sa Ngã

Chương 7

/484



Cà Ri là chú chó nhỏ lông vàng do mẹ Yến nhặt về, từng là chó hoang, giờ ở nhà Yến ăn no ngủ kỹ liền mập mạp, trông ngốc nghếch nhưng rất đáng yêụ

Nó chẳng hề để bụng, đạp vào người Yến Lạc một cái rồi nhảy thẳng vào lòng tôi, cái đầu nhỏ húc tới húc lui, cái đuôi ngoe nguẩy như chong chóng.

Yến Lạc nhắc  “Này, phải làm bài tập rồi.”

Tôi liếc đồng hồ treo tường, vội vàng xuống giường  “Đã một tiếng rồi, sao giờ cậu mới gọi tôi dậy ”

“Ngủ thêm một lát thì trời cũng chẳng sập. Tôi phải đưa Cà Ri đi tiêm vắc xin, cậu ở nhà làm bài tập đi.”

Cậu ấy không ở nhà, tốt quá, tôi liền gọi lại  “Cậu làm xong bài chưa? Cho tôi mượn xem với.”

Yến Lạc cũng biết tôi kiểu gì cũng không làm kịp, bất đắc dĩ nói  “Trên bàn đấy, bài nào cậu đã làm thì xem, chưa làm thì tự làm.”

Tôi vỗ ngực  “Cậu phải tin vào nhân phẩm của tôi chứ "

Cậu ấy bế Cà Ri ra đến cửa, quay đầu dặn dò  “Lớp 12 rồi, tự giác chút.”

“Biết rồi biết rồi, cậu mau đi đi.”

Yến Lạc vừa đi, tôi lập tức lôi bài của cậu ấy ra.

Đã làm xong thì coi như tôi cũng làm xong.

Nhưng thành tích của Yến Lạc cao hơn tôi hai mươi mấy hạng, chép hết thì mạo hiểm quá, nên một số câu khó tôi vẫn tự làm, sai cũng phải sai cho đúng với trình độ của mình.

Có điều… sao đề khó thế, mới làm được một lát tôi đã bí, đành lấy máy tính bảng của cậu ấy ra tìm ứng dụng giải bài.

Máy tính bảng của Yến Lạc sạch sẽ gọn gàng như phòng cậu ấy, ứng dụng phân loại rõ ràng, dễ tìm.

Nhưng tôi lục tung các thư mục lên cũng không thấy ứng dụng giải bài đâụ

Đúng là đồ học sinh giỏi đáng ghét 

Tôi giả vờ máy tính bảng là Yến Lạc, vỗ một cái, không biết chạm trúng chỗ nào mà giao diện bỗng nhảy sang phát video, tự động mở một bộ phim.

Mở đầu là FBI.

Chắc là phim trinh thám Mỹ.

Tôi ôm máy tính bảng ngồi trên giường, nghĩ bụng dù sao cũng còn thời gian, xem một lát cũng được.

Không ngờ đó lại là phim Nhật, mở đầu là cảnh chen chúc trên tàu điện ngầm giờ cao điểm.

Nữ chính trang điểm kỹ càng, bị kẹp giữa đám nhân viên công sở với gương mặt đờ đẫn mờ mịt, bản thân cô ấy cũng trông mệt mỏi và thất thần.

Xem mà lòng tôi nặng trĩu, nghĩ thầm sau này chẳng lẽ mình cũng phải chen chúc trên tàu điện ngầm hằng ngày như vậy sao?

Không được, tôi nhất định phải học giỏi, vào một ngôi trường tốt, kiếm việc làm tốt, ít nhất cũng phải mua được một chiếc xe.

Nhưng rồi bộ phim không chỉ nói về cuộc sống công sở của nữ chính mà bắt đầu trở nên kỳ lạ.

Nữ chính gặp phải một tên sàm sỡ ở trên tàu, ban đầu bàn tay đó chỉ thử chạm vào, cô ấy cau mày, xong chỉ né tránh mà không nói gì, nên hắn ta ngày càng càng lấn tới, xoa nắn khắp người cô ấy.

Nữ chính tỏ vẻ chán ghét, chống cự, nhưng không thoát được, bàn tay kia ngày càng quá quắt, cuối cùng kéo hẳn váy ôm sát mông của cô ấy lên...

Tôi ngẩn ra nhìn gương mặt không rõ là đau khổ hay hưởng thụ của nữ chính, đờ đẫn cả người.

Yến Lạc – người mặc quần hở đáy lớn lên cùng tôi, hình mẫu học trò ngoan trong mắt thầy cô, bạn bè. Cậu ấy… vậy mà đã không còn trong sáng nữa rồi.




/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status