Nếu Anh Là Ác Quỷ, Em Nguyện Sa Ngã

Chương 8

/484



Đúng lúc này, Yến Lạc đột ngột bước vào, vừa thấy màn hình máy tính bảng, sắc mặt lập tức thay đổi, gần như lao tới giật lấy, đóng mạnh lại, lạnh mặt trừng tôi  “Sao cậu lại lục máy tính bảng của tôi ”

Tên này, làm ô nhiễm tâm hồn tôi rồi mà còn dám quát tôi à?

Tôi còn to tiếng hơn  “Quát gì chứ  Tôi đang tìm ứng dụng giải bài tập  Ai mà biết lại bật ra cái…”

Chưa kịp nói hết câu, mẹ Yến ở ngoài nghe thấy động tĩnh, tưởng chúng tôi cãi nhau, liên tục hỏi “Có chuyện gì thế?” rồi bước về phía này.

Nghe thấy mẹ Yến tới, Yến Lạc lập tức bịt miệng tôi, chặn lại những lời phía sau, nửa cầu xin nửa cảnh cáo “suỵt” một tiếng.

Trước khi mẹ Yến đẩy cửa, cậu ấy đã buông tôi ra, đứng sang một bên.

Ánh mắt mẹ Yến đảo qua một vòng, sau đó đi tới trước mặt tôi quan tâm hỏi  “Tiểu Hạ, sao thế, Yến Lạc bắt nạt con à?”

Tôi liếc sang Yến Lạc, cậu ấy đang căng thẳng ôm chặt cái máy tính bảng, liên tục nháy mắt ra hiệu với tôi.

Tôi ôm lấy cánh tay mẹ Yến, giơ tay chỉ vào Yến Lạc  “Dì ơi, cậu ấy không cho con dùng máy tính bảng.”

Nghe vậy, mẹ Yến liền giật lấy máy tính bảng trong tay Yến Lạc, đưa cho tôi  “Chẳng phải chỉ là cái máy tính bảng thôi sao, con cứ dùng thoải mái đi.”

Tôi ôm cánh tay mẹ Yến và cái máy tính bảng, đắc ý trêu chọc ai kia  “Cảm ơn dì ạ "

Yến Lạc bị màn hình bật sáng rồi tối của máy tính bảng làm cho giật thót, đứng nghiêm không dám nhúc nhích, may mà chưa bị lộ.

Cậu ấy quay lưng về phía mẹ mình, dùng khẩu hình nói với tôi  “Con nhóc thối, giỏi lắm.”

Mẹ Yến xoa đầu tôi  “Lát nữa ăn ở đây nhé, dì có nấu chân giò hầm lạc đấy.”

Mẹ Yến và bố tôi trước đây là bạn học cùng trường dạy nấu ăn, món gia đình nấu chẳng chê vào đâu được, hơn nữa ở nhà họ Yến không khí rất thoải mái, tôi có thể ăn thêm được một bát cơm.

Tôi rất muốn ở lại ăn chân giò, nhưng lời mẹ tôi thì không thể không nghe, tôi đành tiếc nuối nói  “Xin lỗi dì, mẹ con bảo con về nhà ăn cơm.”

Mẹ Yến biết tính mẹ tôi nên không ép, chỉ dịu dàng nói  “Vậy dì gói cho con mang về nhé, thêm ít đồ ăn.”

Tôi cảm động đến mắt rưng rưng  “Dì, dì thật tốt  Con cảm ơn dì ”

Mẹ Yến mỉm cười nhìn tôi, lại nghiêm mặt nói với Yến Lạc  “Ra ngoài đi, đừng làm phiền Tiểu Hạ, để con bé nghiêm túc làm bài tập.”

Yến Lạc liếc tôi, chỉ có thể nhịn xuống, bế Cà Ri đi theo mẹ Yến ra ngoài.

Tôi nhìn cái máy tính bảng đáng ghét kia, cũng chẳng còn tâm trạng tìm ứng dụng nữa, ném nó lên giường, bỏ qua mấy câu không làm được, tiếp tục làm đề.

Nhưng thế nào cũng không tập trung nổi.

Bộ phim vừa rồi lại khiến tôi nhớ tới giấc mơ đêm qua.

Thực ra nó chỉ là một giấc mơ, lẽ ra sẽ nhanh chóng quên, nhưng không hiểu sao từng chi tiết lại chân thực đến mức đáng sợ.

Hơi ấm, nhịp thở, cảm giác và cả sức lực khi người đó chạm vào người tôi, hôn tôi…

Tôi vội vỗ vào má mình cho tỉnh táo.

“Sin A+B  = sinAcosB + cosAsinB, cos A+B  = cosAcosB   sinAsinB…”

Tốt rồi, trong đầu toàn là công thức, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Tôi cúi đầu viết liên tục, đến mức Yến Lạc vào lấy lại máy tính bảng từ lúc nào cũng không hay.

Hơn 11 giờ, Yến Lạc gõ cửa  “Liên Hạ, mẹ cậu vừa gọi điện bảo cậu về nhà.”




/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status