Nếu Anh Là Ác Quỷ, Em Nguyện Sa Ngã

Chương 29

/484



Bà ấy đứng trước gương tường chỉnh lại tóc và trang sức rồi gọi chị tôi   người đang lúng túng chưa biết phải làm sao  “Tiểu Huân, cầm túi, chuẩn bị ra ngoài.”

Chị gái hẳn không ngờ mâu thuẫn giữa tôi và mẹ lại gay gắt đến vậy, hơi áy náy nói  “Mẹ, hay là đưa Tiểu Hạ theo đi, không nên để em ấy ở nhà một mình…”

Mẹ tôi đáp  “Đưa nó theo làm gì? Con không thấy nó vênh váo như ai nợ nó sao? Đem ra ngoài còn không biết nó sẽ làm trò gì trước mặt nhà họ Cư. Nó mất mặt thì cũng không sao, nhưng nếu để họ có ấn tượng xấu với con và gia đình chúng ta, chẳng may ảnh hưởng đến hôn nhân của con thì làm sao?”

Chị tôi cũng không muốn trễ giờ, thở dài, xách túi ra cửa mang giày.

Bố tôi vẫn im lặng, cho đến khi mẹ giục ông nhanh lên, ông mới bất ngờ nói  “Tiểu Huân, xin lỗi, hôm nay bố không đi được, bố ở nhà với em con.”

Chị tôi chưa kịp nói gì, mẹ đã lập tức bùng nổ  “Ông không đi? Đây là chuyện hệ trọng cả đời của Tiểu Huân  Ông không đi, ông bảo tôi giải thích thế nào? Họ sẽ nghĩ gì về Tiểu Huân? ”

Nói rồi bà ấy cuối cùng cũng nhìn sang tôi, nghiến răng nói  “Tết nhất, mày cứ phải làm cho cái nhà này không ai được yên lòng mới hả dạ hả? Mày không đi Mỹ được là vì mày học hành không ra gì, đừng có trút giận lên cái nhà này  Mày hận tao đúng không? Được, sau này tao sẽ không nói với mày một câu nào nữa, mày muốn làm gì thì làm  Tiểu Huân  Đi thôi ”

Nói xong bà ấy quay sang trừng mắt với bố tôi  “Còn ông, Tiểu Huân cũng là con gái của ông  Nếu hôm nay ông không đi tôi sẽ ly hôn với ông ”

Bố tôi im lặng một lúc, cuối cùng vẫn quay sang tôi, giọng dỗ dành  “Tiểu Hạ, đi rửa mặt thay đồ, sau đó cùng đi với bố mẹ nhé…”

Tốt, lại là kết cục quen thuộc này.

Lúc nào cũng biến tôi thành đứa vô lý.

Nhưng lần này… đừng hòng ai được yên ổn 

Mẹ tôi chẳng phải thương chị, thích chàng rể này lắm sao?

Tôi sẽ khiến đám cưới này không thành 

Tôi bất chấp hét lớn  “Cư Diên không phải người tốt  Anh ta đã chạm vào con ”

Câu nói vừa dứt, cả nhà sững sờ.

Mẹ tôi trừng mắt, môi run rẩy  “Mày… mày…”

Chị gái tôi cũng chết lặng tại chỗ, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Bố giữ vai tôi, giọng run run  “Con nói… thật sao? Cậu ta… cậu ta lúc nào…”

“Hôm Giáng Sinh, lần đầu anh ta tới nhà mình.”

Nói ra câu đó, tôi vô cùng chột dạ.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ mặt mẹ tôi bị đả kích nặng nề, tôi thấy hả dạ hơn bất cứ điều gì.

Sắc mặt bà ấy tái nhợt, cơ thể lảo đảo, bỗng nghiêng người ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh.

Bà ấy nhìn tôi, không nói nên lời, chỉ thở hổn hển từng hơi.

Chị tôi đánh rơi túi xách cũng không hay, nhanh chóng bước tới, túm chặt lấy tôi, đôi mắt mở to  “Tiểu Hạ, em không thể vì giận mẹ mà nói năng hồ đồ… Giáng Sinh hôm đó? Sao có thể chứ? Hôm đó anh ấy vẫn ở cùng chúng ta, tối ngủ cũng là hai chị em ngủ chung, anh ấy làm gì có cơ hội? Sao có thể đối với em…”

“Anh ta chính là đã chạm vào em.”

Tôi giằng tay ra khỏi tay chị, lùi lại hai bước, nhìn cả ba người  “Tối đó chị ngủ rất say, anh ta vào phòng mà chị không biết. Anh ta không chỉ sờ em… còn hôn em nữa…”

“Liên Hạ ”




/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status