Nếu Anh Là Ác Quỷ, Em Nguyện Sa Ngã

Chương 22

/484



Cúp máy xong, tôi nhận bao lì xì của bố.

Ban đầu tôi định tìm tạm thứ gì đó trong bếp ăn cho đỡ tốn tiền, ai ngờ nhà của chị tôi thật sự không có lấy một hạt gạo, tôi đành gọi đồ ăn ngoài, vừa đợi vừa làm bài tập trắc nghiệm.

Dù thành tích của tôi bình thường, nhưng cũng không thể để mấy ngàn vạn người kia dễ dàng vượt qua được.

Thí sinh thi đại học chính là thảm vậy đó, lúc nào cũng lo lắng, bi bệnh cũng không dám lơ là.

Trên bàn có mấy hộp thuốc mà Cư Diên mua, tôi nhìn qua, thấy tác dụng phụ đều là gây buồn ngủ. Bảo sao vừa rồi tôi lại buồn ngủ đến vậy, còn ngủ mê man đến mức gặp ác mộng.

Tôi không dám uống nữa, ngày mai còn phải đi học, suốt ngày buồn ngủ thì học hành sao nổi.

Tôi dùng app đồ ăn đặt thêm hai hộp thuốc hạ sốt không gây buồn ngủ.

Ăn xong tôi uống thuốc rồi tắm nước nóng, sau đó ngủ một giấc ngon lành, đến nỗi chị tôi về lúc nào tôi cũng chẳng hay.

Hôm sau, chị gọi tôi dậy.

Tôi còn tưởng mình ngủ quên, ai ngờ nhìn đồng hồ thì thấy chị còn sớm hơn cả báo thức của tôi.

Sáng sớm, chị trông tiều tụy, dưới mắt còn có quầng thâm nhạt.

Thấy chị gái như mệt thế, tôi rất xót  “Chị, hôm qua mấy giờ chị mới về? Ngủ có ngon không?”

Chị rửa mặt xong, búi tóc gọn gàng, vừa soi gương vừa đánh phấn che khuyết điểm  “Ngủ được ba bốn tiếng thôi. Gần đây làm dự án, tăng ca hơi nhiều, làm xong mới có thể nghỉ. Em mau đi rửa mặt đi, lát nữa chị đưa em xuống mua bữa sáng, em bắt taxi đến trường nhé, chị không tiễn được.”

Thời gian của chị ấy rất quý, tôi cũng không dám làm chậm trễ, vội vàng thay đồ rửa mặt.

Khi rời nhà, tôi phát hiện mấy hộp thuốc hạ sốt trên bàn đã biến mất.

Những hộp thuốc đó là Cư Diên mua, còn thuốc tôi mua thì vẫn còn trong túi.

Là chị tôi đã cất đi sao?

Qua Tết Dương lịch, các học sinh lớp 12 cố nhịn thêm chút nữa là đến kỳ nghỉ đông.

Dù bài vở căng thẳng, kiểm tra liên miên, nhưng không khí trong lớp rõ ràng thoải mái hơn trước nhiềụ

Hôm đó lúc ăn cơm tối, mọi người bắt đầu bàn chuyện sắp xếp cho kỳ nghỉ đông năm nay.

Đa phần là đi học thêm, có người thì theo bố mẹ về quê thăm họ hàng, cũng có người dự định đi du lịch xa.

Yến Lạc nói, năm nay nhà cậu ấy sẽ bay sang Mỹ, thăm anh trai Yến Khởi vừa mua nhà ở Washington.

Anh Yến Khởi là thần tượng của cả bọn chúng tôi, anh ấy hơn chị tôi năm khóa, là một học bá siêu cấp, còn lợi hại hơn chị của tôi nữa.

Từ lúc còn học đại học, anh ấy đã nhận được học bổng toàn phần sang Mỹ học Y, suốt thời gian học chưa một lần về nước, không những tốt nghiệp sớm với thành tích loại A mà còn thuận lợi lấy được chứng chỉ hành nghề, sau đó làm việc tại một bệnh viện tư nổi tiếng. Năm nay, anh ấy mới mua nhà ở Washington.

Yến Lạc hỏi tôi có muốn đi cùng không, bố mẹ Yến cũng nói rồi, vé máy bay và ăn ở tôi không cần lo, chỉ cần có visa và hộ chiếu là được.

Câu này làm tôi phấn khích đến hai mắt đều sáng lên.

Là sang Mỹ đó  Ra nước ngoài đó 

Lại còn không tốn tiền  Không đi là đồ ngốc 

Chỉ là… với tình hình nhà tôi hiện tại, mẹ tôi chắc sẽ không đồng ý.

Bà vốn dĩ đã không thích tôi chơi với Yến Lạc, càng đừng nói tới chuyện cùng nhà họ Yến ra nước ngoài.




/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status