Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 3

/1760


Trái tim Lê Thiển như bị siết chặt, còn chưa kịp đáp lại thì từ cửa phòng bệnh đã vang lên giọng nói run rẩy của ông nội.

“Thiển Thiển, những gì cô ta nói là thật sao?”

Gương mặt Lê Thiển lập tức biến sắc, cô vội vàng quay đầu lại.

“Ông nội, không phải…”

Nhưng ông cụ đã quá kích động mà ngất xỉụ

“Ông nội ”

Lê Thiển nhìn thấy bác sĩ và y tá đẩy ông nội vào phòng cấp cứu, ngoài nỗi sợ hãi, cô chỉ biết rơi nước mắt.

Cô không dám tưởng tượng, nếu ông vì chuyện này mà rời xa cô, cô sẽ phải làm sao?

Ba năm trước, cô đã mất đi cha mẹ trong một vụ tai nạn xe. Bây giờ, cô không thể mất thêm bất kỳ người thân nào nữa.

Cô quay đầu nhìn Tưởng Di hiển nhiên đang có hơi hoảng hốt, bước lên muốn tát cô ta một cái, nhưng lại bị chặn lại.

Không chỉ vậy, cô còn bị đẩy ngã xuống đất.

“A Sâm ”

Lê Thiển ngước nhìn người chồng của mình đang bảo vệ một người phụ nữ khác, chỉ nhìn thoáng qua, cô đã dời ánh mắt đi, không muốn nhìn thêm nữa.

Có ai nực cười hơn cả cô không?

Cố Đình Sâm vừa đến liền trông thấy cảnh tượng đó. Anh vô thức bước lên định ngăn lại, nhưng không ngờ Lê Thiển lại bị anh đẩy ngã.

Nhìn người phụ nữ trên mặt đất, gương mặt tái nhợt, đôi mắt đỏ hoe, yếu ớt đến mức như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào, lông mày anh khẽ nhíu lại, còn chưa kịp làm gì thì người bên cạnh đã nhào vào lòng anh.

“A Sâm, em tin Lê tiểu thư không cố ý, anh đừng giận.”

Lê Thiển vẫn cúi đầu, đột nhiên liếc nhìn đèn báo của phòng cấp cứu rồi chống tay đứng dậy.

“Không, tôi cố ý đấy.”

Tưởng Di cố gắng kiềm chế nụ cười trên môi, còn ánh mắt Cố Đình Sâm thì tối sầm lại.

Lê Thiển cười khổ, cô giơ tay chỉ vào tim mình  “Con chó mà anh nuôi chẳng lẽ vẫn chưa đủ ngoan sao?”

Sắc mặt Cố Đình Sâm lập tức trầm xuống, giọng nói lạnh băng  “Em có biết mình đang nói gì không?”

Lê Thiển nhìn người đàn ông mà cô đã yêu bao năm, từ những ngày say đắm cuồng nhiệt đến giờ nó đã trở nên tê dại.

Cô thực sự mệt mỏi, thực sự đau lòng, cũng thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa.

Nắm tay cô từ từ buông lỏng, cô nói từng chữ một  “Tôi muốn ly hôn với anh ”

Không chỉ Cố Đình Sâm, ngay cả Tưởng Di cũng ngây người, trong mắt cô ta xẹt qua tia bất ngờ.

Lê Thiển không nhìn về phía hai người kia, toàn bộ sự chú ý của cô đều dồn vào cánh cửa phòng cấp cứụ

Sắc mặt Cố Đình Sâm âm trầm, gân xanh nơi trán thoáng hiện, nhưng đôi mắt vẫn lạnh lùng tàn nhẫn.

Anh vừa định bước tới thì cửa phòng cấp cứu bị đẩy ra, bác sĩ bước ra, nhìn thấy ba người trong hành lang cũng sững sờ.

“Cố tổng, Cố phu nhân.”

Tưởng Di nghe thấy ba chữ "Cố phu nhân", không khỏi cắn môi.

Nhưng lúc này Lê Thiển chẳng quan tâm đến ai khác, cô tiến lên nắm chặt tay bác sĩ, lo lắng hỏi  “Bác sĩ, ông tôi sao rồi?”

Bác sĩ thở dài  “Tuổi ông cụ đã cao, dù ca phẫu thuật thành công thì vẫn cần nghỉ ngơi, tránh kích động và xúc động mạnh. Hiện tại, cụ đã qua cơn nguy kịch, nhưng khi nào tỉnh lại thì tôi không thể đảm bảo, có thể là ngày mai, cũng có thể sẽ không tỉnh lại nữa.”

Nghe đến đây, toàn thân Lê Thiển như rơi vào hố băng, trong tai chỉ vang vọng mãi một câu  "Sẽ không tỉnh lại nữa."

Ngay cả Cố Đình Sâm cũng thoáng trầm mặc, ánh mắt anh nhìn về phía Lê Thiển, chỉ thấy cô loạng choạng vài bước rồi ngã thẳng xuống đất.

Bác sĩ giật mình  “Cố phu nhân?”

Sắc mặt Cố Đình Sâm cực kỳ khó coi, anh tiến lên đỡ lấy cô, bàn tay chạm vào gương mặt lạnh buốt của cô, ánh mắt anh trầm xuống.

“Còn đứng đó làm gì?” Anh bế cô lên, giọng lạnh lùng ra lệnh.

Tưởng Di nhìn cảnh tượng này, sắc mặt tối sầm  “A Sâm…"

Lúc này Cố Đình Sâm mới liếc mắt nhìn cô ta, nhàn nhạt mở miệng  “Chuyện tiếp theo cô cứ đi tìm Lâm Bình.”

“Nhưng em…” Tưởng Di còn muốn nói gì đó, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Đình Sâm ôm Lê Thiển rời đi trước mắt cô ta.

Cô ta nhịn không được lạnh mặt nắm chặt tay thành quyền, ánh mắt phức tạp.

Chỉ là một công cụ, tại sao anh lại quan tâm đến Lê Thiển như vậy?

Lê Thiển mơ một giấc mơ, trong mơ là hiện trường một vụ tai nạn thảm khốc.

Ba mẹ cô nằm trong vũng máu, mặc cho cô gào khóc thế nào cũng không tỉnh lại.

Nhà họ Lê vốn là một gia tộc vững mạnh, nhưng tai nạn cướp đi sinh mạng của hai vợ chồng Lê thị, khiến nhà họ Lê mất đi trụ cột.

Ông cụ Lê vì chuyện này mà bệnh nặng hôn mê.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status