Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1646

/1760


Lý Vi đẩy cửa bước vào, nhìn cô nói  “Cái này cũng cần ký.”

Kiều Nhã Tư cầm lấy tài liệu, xem sơ qua rồi ký tên.

Có Lý Vi ở đây, nhiều lúc cô cũng có thể lười một chút.

“Thư ký Lý, cô thấy vị trí này tốt lắm sao?”

“Vị trí mà nhiều người mơ ước thì chắc là tốt rồi.” Lý Vi đáp.

“Tốt á? Tốt chỗ nào? Mỗi ngày ngồi trên cái ghế này như ngồi tù, chẳng còn tự do gì cả, còn mệt muốn chết nữa ”

Nói xong, cô lại đứng dậy vươn vai.

“Cô tan làm đi, tôi tự lái xe, phải đến mẫu giáo đón trẻ nữa.”

Lý Vi gật đầu  “Vâng.”

“Này, khoan đã.”

Lý Vi quay đầu lại  “Sao vậy?”

“Thư ký Lý, tôi hỏi cô chuyện này.”

“Được, cô hỏi đi.”

“Cô thấy Chu Thừa Nghiệp có giống tôi không?”

Trên mặt Lý Vi lộ vẻ bối rối không rõ ràng, như thể không hiểu sao tự nhiên cô lại hỏi vậy.

Nhưng Kiều Nhã Tư cũng xác nhận được, Lý Vi chưa biết chuyện này.

Vì vậy cô cầm chìa khóa xe và túi xách đi đến trước mặt cô ấy, ghé sát vào tai nói nhỏ.

“Nói cô nghe bí mật này, Chu Thừa Nghiệp là con trai tôi.”

Lý Vi nghe xong lập tức đơ người, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, không phản ứng kịp.

Kiều Nhã Tư nhếch môi, vỗ vai cô ấy  “Giữ bí mật giúp tôi nha, tôi đi đây.”

Nói xong, Kiều Nhã Tư như thả một quả lựu đạn rồi rút lui, để lại Lý Vi ngơ ngác đứng yên tại chỗ không kịp định thần.

Cô vừa nói gì?

Con trai?

Của cô?

Của cô và Chủ nhiệm Chu?

Lý Vi h0àn hồn lại thì văn phòng đã không còn ai. Cô quay đầu nhìn cửa văn phòng, lấy đïện thoại ra nhắn cho Dư Thiên Công.

 Kiều tổng và thiếu gia Thừa Nghiệp rốt cuộc là quan hệ gì? Sao tôi cảm thấy hai người đó có gì không đúng? 

Dư Thiên Công   Chỉ có thể cảm nhận, không thể nói thành lời.  Kèm the0 biểu cảm thâm sâu khó lường.

Lý Vi nhìn dòng tin nhắn ấy, khẽ mím môi.

Cảm giác như mọi thứ đều có thể lý giải rồi.

“Hoá ra là vậy…”

Nửa tiếng sau, Kiều Nhã Tư đón được cậu bé.

Cậu nhóc nhìn thấy cô đến đón liền rấtvui vẻ, chủ động vẫy tay chào.

Kiều Nhã Tư cũng cười vẫy tay  “Mau lại đây.”

Thằng bé đe0 cặp sách chạy đến, ngẩng đầu nhìn cô  “Sao hôm nay chị đến đón em vậy? Ba em đâu rồi?”

Kiều Nhã Tư xoa đầu nó, đỡ lấy cặp sách rồi dắt tay nócậu bé đi về phía bãi đậu xe.

“Ba em đi câu cá rồi nên chị đến đón.”

“Ồ, vậy tối nay chúng ta có được ăn cá không?”

“Không biết nữa, ai biết ba em có về kịp bữa tối hay không chứ?”

“Vậy chị gọi đïện hỏi ba em xem?”

“Ừm, lên xe trước đi, về nhà rồi gọi.”

“Dạ ”

Sau khi lên xe, Kiều Nhã Tư thỉnh thoảng lại lén nhìn cậu bé vài lần, thấy tâm trạng cậu bé vẫn tốt liền thử hỏi dò.

“Này, Tiểu Nghiệp?”

“Dạ?” Cậu nhóc quay đầu nhìn cô, chớp chớp mắt  “Sao ạ?”

Kiều Nhã Tư hắng giọng, hai tay nắm chặt vô lăng.

“Dạo này sao em không gọi chị là chị gái nữa vậy?”

Thằng bé khựng lại một chút, rồi quay đầu đi, cúi gằm mặt, không nói gì.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status