Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1647

/1760


Kiều Nhã Tư liếc sang nhìn cậu  “Sao vậy?”

Chu Thừa Nghiệp đưa tay nhỏ gãi gãi đồng phục̶, nhỏ giọng nói  “Bởi vì chị không phải chị gái của em.”

Kiều Nhã Tư kinh hãi đến mức suýt nữa đạp nhầm chân ga thay vì chân phanh.

Cô giảm tốc độ, quay đầu nhìn cậu bé, hơi không chắc liệu mình có nghe nhầm hay không.

“Vừa nãy em nói gì?”

Chu Thừa Nghiệp cúi thấp đầu, giọng ỉu xìu nói  “Em nói chị không phải là chị gái em.”

Kiều Nhã Tư lập tức cứng họng, không biết phải nói gì mới phải.

Cô im lặng sững sờ một lúc lâu mới tìm lại được giọng nói, nhưng lời nói ra lại có phần lắp bắp.

“Vậy… Vậy chị không phải chị gái em… Thì… Thì chị là gì của em?”

Hỏi xong câu này, Kiều Nhã Tư cảm thấy tim mình bắt đầu đập nhanh hơn, căng thẳng đến mức nắm chặt vô lăng, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.

Cậu bé im lặng khá lâu, mãi sau mới từ từ ngẩng đầu lên, lấy hết can đảm nhìn cô và hỏi 

“Chị là mẹ của em phải không?”

Kiều Nhã Tư nghe xong tim như lỡ một nhịp, thình thịch thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Cô quay đầu nhìn cậu bé, thấy cậu đang cố lấy dũng khí nhìn chằm chằm vào mình không chớp mắt.

Cô càng thêm căng thẳng.

Tuy không rõ cậu bé biết chuyện từ khi nào, biết bằng cách nào.

Nhưng đã hỏi rồi, cô không thể tiếp tục trốn tránh nữa.

“Nếu chị nói phải, em sẽ thế nào?”

Chu Thừa Nghiệp chớp chớp mắt hỏi  “Vậy chị có phải không?”

Kiều Nhã Tư hít sâu một hơi, thôi thì, đưa đầu ra là một dao, không đưa cũng là một dao.

“Ừ, phải.”

Chu Thừa Nghiệp lại chớp mắt  “Ồ, thật ra em biết từ lâu rồi.”

“Hả?” Kiều Nhã Tư kinh ngạc quay đầu nhìn cậu  “Em… Em nói gì cơ? Em biết từ lâu rồi? Biết từ khi nào? Sao em biết?”

Câu trả lời của cậu bé khiến cô sốc không nhẹ.

“Em nghe ông bà và ba nói chuyện, biết chị mới là mẹ ruột của em.”

Kiều Nhã Tư  “…”

Không phải chứ, miệng ba người lớn đó to tới vậy sao?

Chuyện bí mật thế mà cũng để trẻ con nghe được?

Kiều Nhã Tư không thể không bắt đầu suy nghĩ âm mưu, nghi ngờ Chu Chính cố tình để thằng bé nghe thấy.

Dù sao thì anh cũng là người tính toán giỏi, cô không thể không nghĩ sâu được.

Nhưng hiện tại không phải lúc để nghĩ những chuyện đó, cô khẽ ho nhẹ, hơi mất tự nhiên.

“Vậy em cảm thấy chị làm mẹ em có được không?”

“Chị làm mẹ em có cho em ăn vặt không?”

Kiều Nhã Tư gật đầu ngay  “Tất nhiên có, nhưng chúng ta phải lén ăn.”

“Được  Em muốn chị làm mẹ em ”

Kiều Nhã Tư cảm thấy lâng lâng, quay đầu nhìn gương mặt tươi cười của cậu bé mà thấy hơi choáng.

Giải quyết dễ vậy sao?

Đúng là…

Đơn giản quá rồi 

Nhưng Kiều Nhã Tư cũng thật sự thở phào nhẹ nhõm.

“Chị dẫn em đi ăn kem nhé?”

“Dạ ”

Kiều Nhã Tư tranh thủ thời cơ, hếch cằm lên  “Vậy em gọi một tiếng mẹ nghe thử xem.”

Cậu bé nghe xong có vẻ hơi ngại ngùng, ánh mắt bắt đầu tránh né, như thể thấy xấu hổ không nói nên lời.

Kiều Nhã Tư tiếp tục dụ dỗ và đe dọa  “Nếu không gọi thì không có kem đâu, loại kem làm tại chỗ ngon lắm nha, có vị dâu, vị truyền thống, vị dưa lưới và vị socola nữa…”

“Mẹ ” Cậu bé mặt đỏ bừng bỗng gọi một tiếng rõ ràng.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status