“Anh nói đi Dù có chết tôi cũng muốn chết cho rõ ràng ”
“Là từ khi cô hạ thuốc cô ấy.”
Kiều Oanh sững người, không ngờ lại là câu trả lời đó.
“Anh… Ý anh là gì?”
“Nếu không có chuyện ngoài ý muốn đó, tôi sẽ không vượt quá giới hạn với cô ấy. Chính cô đã đẩy cô ấy vào lòng tôi. Nhân do cô gie0, quả chỉ có thể tự mình chịụ”
Kiều Oanh hiểu ra ý anh, năm năm trước, nếu cô ta không muốn hủy hoại Kiều Nhã Tư, không định đuổi cô ấy ra khỏi nhà họ Kiều thì tất cả đã không xảy ra.
Nếu chuyện đó không xảy ra, với sự kiềm chế và lý trí của Chu Chính, dù có tình cảm cũng sẽ không vượt qua giới hạn.
Nếu cô ta không làm hại Kiều Nhã Tư, cô ta và anh sẽ không rơi vào bước đường này.
“Ha, ha ha, ha ha ha ha ha…”
“Chu Chính, tôi vẫn luôn nghĩ anh là người vô tình, tim sắt đá. Không ngờ, thật không ngờ, vì một người phụ nữ mà anh lại tính toán đến mức này ”
“Anh lợi dụng͟͟ lần ngoài ý muốn đó biến cô ta thành người của anh, rồi nhân lúc cô ta ra nước ngoài, bắt tôi sinh đứa con cho hai người ”
“Ngần ấy năm, anh luôn tính kế tôi. Anh cố gắng trèo lên đỉnh cao chỉ để chứng minh bản thân. Rồi sau khi chứng minh được thì dứt khoát tuyên bố từ chức ”
“Anh thà từ bỏ tất cả cũng muốn ở bên cô ta phải không?”
“Vì cô ta mà anh sẵn sàng từ bỏ mọi thứ chỉ để làm một người đàn ông bình thường. Chu Chính, anh khiến tôi cảm thấy như mình chưa bao giờ thật sự hiểu anh ”
“Đứa trẻ… Đứa trẻ cũng nằm tɾong tính toán của anh đúng không? Anh sợ cô ta vì thân phận mà từ chối anh, nên đã cố gắng tạo ra một sinh mệnh để cô ta mãi mãi không thể thoát khỏi anh ”
“Chu Chính, anh thật quá giỏi tính toán Từng bước từng bước, anh có mưu có kế, còn tôi thì giống như một con ngu bị anh và cô ta dắt mũi xoay vòng mà vẫn tưởng mình đang được yêụ Tôi đúng là ngu, ngu đến tận xương ”
Chu Chính bình thản nghe cô ta trút giận, chỉ lạnh nhạt nói một câụ
“Đừng làm loạn nữa. Cô sẽ không chết được đâụ”
“Ha, sớm muộn gì cũng chết thôi. Bây giờ không cho tôi chết, chỉ là muốn tôi chịu khổ tɾong tù, tôi biết hết…”
Nói đến đây, Kiều Oanh không kìm được mà bật khóc “Nhưng Chu Chính, tôi chưa từng có ác ý với anh. Tôi chỉ là yêu anh thôi Anh cần gì phải đối xử với tôi như vậy? Tôi thật sự không hiểu nổi, tại sao anh lại tính kế tôi đến bước này chứ?”
“Nếu đó là tình yêu của cô, nó khiến tôi cảm thấy dơ bẩn và ghê tởm.”
Chỉ một câu đã khiến mặt Kiều Oanh trắng bệch như xác chết, không còn chút sinh khí.
“Phải, anh nói đúng, tôi không sach sẽ. Tôi vì cưới được anh mà giết chết Kiều Nhân. Nhưng tôi yêu anh thật lòng mà Cho dù anh không yêu tôi, thậm chí ghét tôi thì tại sao lại lợi dụng͟͟ tình yêu của tôi để làm tôi tổn thương? Tại sao lại bắt tôi sinh con cho anh và Kiều Nhã Tư? Tại sao lại để tôi chịu đựng nỗi đau còn hơn cả cái chết? Cho dù tôi có lỗi với nhà họ Kiều, nhưng tôi chưa từng có lỗi với anh mà, tại sao chứ?”
Những lời chất vấn của cô ta xé nát cõi lòng.
Kiều Nhã Tư nghe đến đây, chân mày cũng bất giác nhíu chặt.
“Vì sao bắt tôi sinh con cho cô ta, tại sao ”
Quả nhiên, sự thật này khiến người ta chấn̵ động.
Nhưng đối với Kiều Oanh, đó không chỉ là chấn̵ động, mà là đòn trí mạng.
“Là cô muốn sinh mà, không phải sao?”
“Phải Là tôi muốn sinh, nhưng tôi muốn sinh một đứa trẻ của chúng ta ”
“Nhưng tôi không muốn sinh với cô.” Giọng Chu Chính lạnh như băng, tàn nhẫn vô tình.
“Nếu cô muốn sinh con của tôi đến vậy, thì tôi chỉ có thể cho cô toại nguyện.”
Sự lãnh khốc của anh khiến Kiều Oanh phun ra một ngụm máu, ho không ngừng.
“Chu Chính, anh thật tàn nhẫn Tôi nguyền rủa anh suốt đời không bao giờ đạt được thứ mình mong muốn ”
“Anh tính kế vì cô ta như vậy, nhưng anh có biết cô ta sống tự do vui vẻ ở nước ngoài suốt bao năm qua không? Cô ta không yêu anh, tɾong lòng không có anh Anh cũng giống như tôi thôi, tính toán bao nhiêu cũng không thể có được tình yêu chân chính ”
“Anh cũng chỉ là một kẻ đáng thương, giống như tôi Ha ha ha ha…”
Ngoài cửa, ánh mắt Kiều Nhã Tư thoáng lóe lên khi nghe những lời đó.
Những năm ở nước M cô sống cũng hơi…
Nhưng cũng không đến mức vui vẻ tới vậy.
Chỉ là lúc này, cô đột nhiên thấy tò mò muốn biết phản ứng của Chu Chính khi nghe vậy.
Cuộc sống phong phú của cô ở nước M ngay cả Kiều Oanh còn biết chuyện, chẳng lẽ anh lại không biết sao?
Cô không tin.
Nghĩ vậy, tim cô bắt đầu đập nhanh hơn, muốn nghe xem Chu Chính sẽ trả lời ra sao.
“Chim non lớn rồi thì phải bay xa, tôi cho cô ấy bay tự do, nhưng điểm hạ cánh cuối cùng chỉ có thể là ở đây.”
Chim non?
Cái gì mà Trim non chứ?
Cô đâu phải Trim
Vậy nên, nghe ý của anh thì anh đã biết hết những chuyện cô từng làm?
/1760
|