Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1630

/1760


Thấy cô không trả lời, Chu Chính hơi cúi người, hạ đầu ngang tầm mắt cô, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da dưới cằm cô.

“Cảm thấy tôi đáng sợ, hay là sợ tôi?”

Kiều Nhã Tư vẫn không thể đưa ra một câu trả lời chính xác. Cô có sợ anh không?

Cô hẳn là không sợ anh. Cảm thấy anh đáng sợ sao?

Giây phút này thì có một chút. Đáng sợ ở chỗ anh quá thâm sâu và thủ đoạn.

Anh lại có thể để Kiều Oanh sinh ra một đứa trẻ có quan hệ huyết thống với cô.

Rốt cuộc anh nghĩ gì? Sao có thể làm ra chuyện như vậy?

“Không phải em hận cô ta, ċһán ghét cô ta sao?”

“Tôi, tôi…” Kiều Nhã Tư mở miệng nhưng không nói nên lời.

Cô đúng là cực kỳ căm ghét Kiều Oanh. Cô ta hại chết mẹ cô, sao cô có thể không hận?

Mối thù giết mẹ, cô đương nhiên hận đến tận xương tủy.

Cô có thể làm gì cũng là điều dễ hiểu, không quá đáng. Nhưng nếu người làm những chuyện đó là anh.

“Hay em nghĩ tôi quá tàn nhẫn?”

Đứng trên lập trường của cô, cô không có tư cách nói câu này.

Anh đã giúp cô, cô lấy tư cách gì để nói anh tàn nhẫn?

Nhưng nếu đứng trên lập trường của Kiều Oanh thì không thể nghi ngờ gì, anh đúng là rấttàn nhẫn.

Dù anh không yêu cô ta, nhưng ít ra cũng từng là vợ chồng mấy năm, sao có thể không có chút tình cảm nào?

Nếu cô là người bày ra cái bẫy thì người ra đòn chí mạng cuối cùng chính là Chu Chính.

Nhưng cô cũng không đến mức thánh mẫu mà đứng từ góc độ của Kiều Oanh để nhìn nhận vấn đề, để đánh giá anh.

Ít nhất, từ trước đến giờ anh vẫn luôn chăm sóc cô rấtchu đáo.

Vì vậy cô chỉ khẽ lắc đầụ

Chu Chính dường như rấthài lòng với phản ứng của cô, khóe môi hơi cong, giọng trầm ổn.

“Cô ta lừa gạt và tính kế với tôi, cũng nên trả giá.”

Yết hầu Kiều Nhã Tư nghẹn lại, nhưng cô vẫn nhìn anh hỏi.

“Những năm anh sống chung với cô ta, anh không có chút tình cảm nào sao?”

Chu Chính bật cười trầm thấp, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô  “Em muốn nghe câu trả lời nào?”

“Suy nghĩ thật lòng của anh.” Kiều Nhã Tư nói.

“Khi cưới cô ta, tôi thậm chí không nhớ rõ gương mặt cô ta.”

Kiều Nhã Tư  “…”

Cô sững sờ tɾong chốc lát. Nói thật, sống chung với anh lâu rồi, cô phát hiện anh có kiểu hài hước lạnh lùng rấtkhác người.

Khiến cô nhiều lúc không thể bắt kịp lời anh nói.

“Vậy mà anh vẫn cưới cô ta?”

Chu Chính cúi mắt nhìn cô chăm chú  “Không phải cô ta thì cũng là người khác. Ít nhất cô ta mang họ Kiềụ”

“Ý tôi là sau bao nhiêu năm kết hôn, hai người không hề nảy sinh chút tình cảm nào sao? Dù gì cũng chung chăn chung gối bao năm, anh không hề có chút…”

Chu Chính đưa tay chạm lên môi cô, không để cô nói tiếp, mà thay vào đó là lời giải thích.

“Lúc đó tôi rấtbận, về nhà cũng không nhiềụ Tình cảm là từ tiếp xúc mà có, mà tôi và cô ta không có thời gian tiếp xúc.”

Kiều Nhã Tư biết lời này có phần đúng.

Vì lúc đó là những năm anh tranh cử nên toàn tâm toàn ý dành cho sự nghiệp chính trị.

Không có thời gian vun đắp tình cảm với Kiều Oanh cũng là điều có thể hiểụ

Nhưng…

Kiều Nhã Tư nhíu mày  “Anh không có thời gian bồi dưỡng tình cảm với vợ mình, mà lại có thời gian giám sát tôi, kiểm soát tôi?”

Ít nhất năm lớp 12 là năm cô thấy mất tự do nhất.

Nói đến đây, Kiều Nhã Tư vẫn có chút oán trách, không nhịn được lên tiếng.

“Mẹ tôi còn chưa từng quản tôi như vậy ”

Chu Chính lại nhướn mày, mỉm cười hỏi ngược  “Tôi quản em cái gì?”

“Anh không cho tôi ăn xiên bẩn ở phố ẩm thực ”

Chu Chính khẽ cong môi, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô, nhưng đồng tử lại tràn đầy sự chuyên chú và dịu dàng.

Không giống ánh mắt anh nhìn người khác, lạnh lùng, xa cách và khó gần.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status