Chu Chính cũng từng du học, biết nấu ăn cũng không có gì lạ.
“Ừm, ngon thật đó, không ngờ tay nghề của anh lại giỏi vậy nha ”
Chu Chính ăn rấttừ tốn, hai người ăn bốn món là vừa đủ.
Kiều Nhã Tư ăn cũng khá nhiều, sau khi đặt đũa xuống, cô ngả người lên lưng ghế, xoa cái bụng nhỏ rồi chau mày.
“Từ lúc về nước đến giờ, tôi cảm thấy mình càng lúc càng béo lên. Tôi nghĩ chắc mình phải kiểm soát lại rồi, cứ thế này thì thành he0 mất ”
Chu Chính liếc nhìn cô một cái, đưa khăn giấy cho cô, giọng trầm trầm “Không béo, vừa vặn.”
Ngược lại, khi cô mới từ nước M về thì quá gầy, đúng là hai tháng nay có mập lên chút, nhưng là kiểu mập vừa phải.
Kiều Nhã Tư lau môi rồi lắc đầu “Dù sao cũng phải tiết chế lại, sau này bữa tối phải ăn chay thôi.”
“Mấy món này không làm béo đâụ”
Cô liếc nhìn mấy đĩa đồ ăn gần như sach bóng mà im lặng.
Cá hấp ít calo, tôm rim hơi có dầu mỡ nhưng cô đã bóc vỏ ăn rồi, bào ngư thì ít năng lượng, rau muống lại càng không đáng kể.
Cuối cùng cô dừng ánh mắt ở bát cơm trắng sach trơn.
Nhưng mà cô ăn hết cả một bát cơm trắng Một quả bom carbonhydrate chính hiệu
No nê xong, Kiều Nhã Tư xoa bụng rồi nói “Căn hộ này của anh trông còn rộng hơn cả nhà tôi nữa ấy, tôi đi dạo một vòng được không?”
“Em lên lầu tham quan đi.”
“Ồ, có tầng hai à? Vậy tôi đi lượn một vòng đây.”
Chu Chính thấy cô đứng dậy thì cũng đứng lên dọn dẹp bát đĩa.
Kiều Nhã Tư thật sự bắt đầu đi dạo, sau khi xem hết tầng trệt thì lên tầng hai.
Tầng hai có bốn phòng, hai nhà vệ sinh và một thư phòng.
Vừa bước lên là thấy rõ tầng này dùng để làm phòng tập gym.
Tầng trên rấtrộng, được đặt đầy đủ các thiết bị thể thao.
Đến khi cô tham quan xong thì cũng đã tối.
Hơn tám giờ rồi, cô liếc nhìn đồng hồ và chuẩn bị về nhà họ Kiềụ
Vừa bước xuống cầu thang thì nghe tiếng mở cửa chính, cô lập tức khựng lại, quay đầu nhìn.
“Tôi nói rồi mà, thế nào cũng ở đây, tôi còn ngửi thấy mùi đồ ăn nữa. Nó tự nấu thật hả?”
“Vào xem đi…”
“Ông bà ơi, đây là đâu thế ạ, đây là nhà của ba cháu sao?”
“Đúng vậy, đây là căn hộ của ba cháụ”
Kiều Nhã Tư sững người, không ngờ lại đụng phải họ thế này.
Chu Chính vừa nghe thấy tiếng đã bước ra, nghiêng đầu nhìn người đang đứng đờ trên cầu thang.
Hai vợ chồng vừa định nói gì với anh thì thấy ánh mắt anh rẽ hướng khác.
Cả hai đồng loạt quay đầu nhìn the0.
Thoáng cái sững người.
“Chị Sao chị lại ở đây?”
Chu Thừa Nghiệp thấy cô thì rấtvui, lập tức chạy tới ôm lấy chân cô.
“Chị ơi, sao chị lại ở nhà ba em vậy?”
Kiều Nhã Tư “…”
Câu này cô biết trả lời thế nào đây?
Đặc biệt là ba ánh mắt ở dưới đang dán vào cô, cô biết phải nói sao?
Không biết trả lời thế nào, cô đành lảng tránh, ngồi xuống nhìn đứa nhỏ.
“Đã lâu không gặp, em lại cao lên rồi đúng không?”
“Thật không ạ? Có lẽ thế ạ, ngày nào em cũng uống sữa đó Em thật sự cao hơn rồi hả chị?”
Nhóc con rõ ràng rấtthích nghe mấy lời như vậy.
Kiều Nhã Tư gật đầu “Chị thấy cao lên đấy.”
“Quả nhiên uống sữa sẽ cao ”
Cô cười cười, nhưng khóe mắt lại liếc về phía Chu Chính.
Sao anh không nói gì?
Lúc này không phải nên giải thích gì đó sao?
/1760
|