Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1617

/1760


Dù công việc bận rộn, anh vẫn rấtchú trọng sức khỏe.

Hồi cô còn đi học thì lại mê đồ ăn vặt, vì không lớn lên tɾong đại viện nhà họ Kiều nên không bị quản thúc nhiềụ

Cô trưởng thành rấttự do.

Nhưng tɾong suốt năm lớp 12 đó, người vốn không bị ai quản như cô lại bị anh quản rấtnghiêm.

Anh không cho cô ăn vặt, cũng không cho cô uống Coca.

Vậy nên việc có Coca tɾong tủ lạnh nhà anh quả thật là kỳ lạ.

Cô đặt lon xuống, đứng dậy đi về phía tủ lạnh, mở cửa ra xem xét từ trên xuống dưới.

Chu Chính quay đầu nhìn lại, hỏi  "Em tìm gì thế?"

"Anh nấu chậm quá, tôi đói rồi, xem có gì ăn lót dạ không ấy mà."

"Tôi rửa trái cây cho em rồi mà?"

Kiều Nhã Tư ngẩng đầu cau mày  "Xin đó, trái cây sao mà no nổi? Đi tè hai phát là hết luôn, không chống đói được đâu "

"Ăn ít thôi, kẻo lát nữa không ăn được bữa chính." Chu Chính dặn dò một câu rồi tiếp tục nấu ăn.

Kiều Nhã Tư ngắm nhìn thân hình vai rộng e0 thon của anh một lúc rồi thu hồi ánh mắt.

Tủ lạnh rấtlớn, chứa được nhiều thực phẩm, cái gì cũng có.

Không chỉ có Coca, nước cam, mà còn cả sữa chua.

Cô lấy một chai sữa chua ra, rồi tiếp tục lục lọi, không ngờ tìm được cả khoai tây chiên.

Cô cầm hai thứ đó trên tay, đứng im lặng một lúc lâụ

Những thứ này chẳng lẽ là chuẩn bị cho nhóc Chu Thừa Nghiệp sao?

Cô đóng cửa tủ lạnh lại, đột nhiên hỏi  "Kiều Oanh từng đến căn hộ này chưa?"

Chu Chính không quay đầu, chỉ đáp nhỏ  "Chưa từng."

"Vậy ba mẹ anh thì sao?"

"Từng đến một lần."

"Còn con trai anh?" Hỏi xong cô liền bắt đầu uống sữa chua.

Nghe câu hỏi đó, Chu Chính mới quay đầu lại nhìn cô.

Kiều Nhã Tư cắn ống hút chớp mắt, làm ra vẻ ngơ ngác như không hiểu gì, nhưng thực ra là đang giả vờ.

Vì cô cảm thấy anh có vẻ đã nhìn thấu suy nghĩ của cô nên mới quay lại nhìn cô như thế.

Quả nhiên, Chu Chính nhìn cô rồi khẽ đáp  "Nó chưa từng đến."

Kiều Nhã Tư khựng lại một chút, nhưng không thể hiện điều gì, như thể chỉ hỏi vu vơ cho có.

Cô cắn ống hút tiếp tục nói  "Tôi chỉ hỏi chơi thôi, anh cứ làm việc đi, tôi xem phim đây."

Nói rồi cô cầm khoai tây chiên và sữa chua quay lại ghế sofa ngồi xuống.

Cô xác định những thứ này đều là anh chuẩn bị cho cô.

Anh như thể đã chắc chắn cô sẽ đến nên đã chuẩn bị hết mọi thứ từ trước.

Kiều Nhã Tư không khỏi nhớ lại những lời các bạn tɾong nhóm nói khi nãy.

Cô vội lắc đầu, mở túi khoai tây chiên ra bắt đầu ăn, không dám nghĩ nữa, thật sự không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ.

Đầu óc trống rỗng, không nghĩ gì hết, không nghĩ gì cả.

Xem phim, tập trung xem phim là không suy nghĩ lung tung nữa.

Cô ép mình phải tập trung xem phim, đưa tâm trí quay lại bộ phim.

Đến khi Chu Chính gọi ăn cơm, cô mới đứng dậy.

Cá đã được sơ chế sẵn, chỉ cần rã đông rồi hấp là xong, bào ngư cũng giữ nguyên hương vị ban đầu, không cần xử lý gì đặc biệt, đã đủ tươi ngon rồi.

Tôm thì anh đã sơ chế rồi làm món tôm rim dầu, nhìn rấtbắt mắt, khiến người ta có cảm giác thèm ăn.

Một món rau muống xào tỏi thanh đạm. sắc hương vị đều đủ đầy, vừa ngon vừa lành ma͙nh.

Sau khi kéo ghế ngồi xuống, Kiều Nhã Tư không khách sáo, cầm đũa lên.

“Vậy tôi ăn đây nhé ”

Cô không hề nghi ngờ tay nghề nấu nướng của Chu Chính, dù gì thì anh nấu mì cũng rấtngon, vừa nãy cô cũng để ý thấy, động tác tuy chậm nhưng không hề lóng ngóng.

Cô cũng từng du học, biết rõ những kỹ năng sinh tồn này là cần thiết.

Cô cũng biết nấu ăn ngon, vì khi du học ở nước ngoài, cái gì cũng phải tự thân vận động.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status