Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1611

/1760


Kiều Oanh thực sự hoảng loạn và sợ hãi, cảm xúc trở nên kích động.

“Đừng mà, thả tôi ra, tôi không muốn ngồi tù, tôi biết sai rồi, tôi không dám nữa, tôi không dám nữa…”

“Chu Chính, Tư Tư, các người thả tôi ra đi, tôi muốn gặp con tôi, tôi muốn gặp Thừa Nghiệp, tôi muốn gặp Thừa Nghiệp ”

Lúc này, Kiều Oanh đặt toàn bộ hy vọng vào đứa con.

Cô ta không còn đường lui, chỉ còn lại một tia hy vọng duy nhất.

Chu Chính đột nhiên lên tiếng  “Em ra ngoài trước đi, tôi muốn nói vài lời với cô ta.”

Kiều Nhã Tư biết họ còn có một đứa con, có lẽ vì muốn nói về chuyện đó nên cô gật đầụ

“Được.”

Nói xong cô lập tức quay người rời khỏi phòng.

Sau khi cửa đóng lại, cô chọn một chỗ gần đó ngồi xuống.

Trong phòng chỉ còn lại hai người. Chu Chính ngẩng đầu liếc nhìn camera giám sát phía trên, đèn hồng ngoại đã tắt, chứng tỏ hệ thống giám sát đã được ngắt.

“A Chính, A Chính, em xin anh, giúp em đi, em thật sự không muốn ngồi tù, Thừa Nghiệp, Thừa Nghiệp của chúng ta không thể có một người mẹ ngồi tù được ”

“Em biết anh có cách để cứu em mà, xin anh, xin anh nể mặt con của chúng ta, nể mặt Thừa Nghiệp được không?”

“Kiều Oanh.” Chu Chính bình thản gọi tên cô ta.

Kiều Oanh kích động và đầy hy vọng nhìn anh  “Em, em nghe đây, anh nói đi ”

“Có một chuyện tôi nghĩ nên nói cho cô biết.”

Kiều Oanh không hiểu  “Chuyện gì? Là chuyện liên quan đến Thừa Nghiệp à?”

“Phải. Cô muốn nghe không?”

“Dĩ nhiên, Thừa Nghiệp là con em mang nặng̝ đẻ đau mười tháng để sinh ra, em tất nhiên muốn nghe  Thừa Nghiệp sao rồi? Chẳng lẽ nó, nó đã biết em…”

“Chưa, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ biết.”

Sắc mặt Kiều Oanh tái mét. Dù cô ta nhẫn tâm tàn nhẫn, nhưng vẫn thật lòng yêu thương con mình.

Dù cô ta có thể chẳng quan tâm đến mọi thứ, cũng không thể không quan tâm đến đứa con ruột thịt của mình.

“Đừng, A Chính, em xin anh, đừng nói cho Thừa Nghiệp biết, không thể để nó biết được, em cầu xin anh…”

“Nếu cô sợ nó bị ảnh hưởng vì cô thì không cần phải lo. Nó sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thương nào từ cô cả.”

Giọng của Chu Chính rấtbình tĩnh, nhưng chính sự bình tĩnh đó lại mang một cảm giác như trời sắp sụp.

“Tại sao? Anh… Anh nói vậy là sao? Ý anh là gì?”

Chu Chính nhìn cô ta hồi lâu rồi trầm giọng nói  “Cô có biết vì sao mấy năm trước cô mãi không có thai không?”

Kiều Oanh lúng túng chớp mắt, nhưng vẫn lắc đầu  “Tại… tại sao? Lẽ nào không phải vì cơ địa em khó thụ thai ư?”

“Không phải. Là vì tôi chưa từng muốn cô mang thai, nên đương nhiên cô không thể.”

Kiều Oanh vẫn không hiểu ý nghĩa câu này của anh  “Ý anh là anh không muốn em có thai, nhưng, nhưng sau đó thì sao? Sau đó tại sao lại để em sinh Thừa Nghiệp?”

Ánh mắt Chu Chính sâu thẳm, mang the0 sự yên lặng trước cơn bão.

“Cô có biết Thừa Nghiệp được sinh ra như thế nào không?”

“Dĩ nhiên là do em mang thai, cực khổ sinh ra ” Kiều Oanh trả lời.

Chu Chính nhìn cô ta với ánh mắt u tối  “Thừa Nghiệp là đứa trẻ thụ tinh tɾong ống nghiệm.”

“Đúng, nhưng thì sao? Dù là vậy, nó vẫn là con của chúng ta, vẫn là đứa con em cực khổ sinh ra ”

Kiều Oanh vẫn không hiểu anh đang muốn nói gì, nên càng lúc càng bối rối và kích động.

“Chu Chính, rốt cuộc anh, anh muốn nói gì? Thừa Nghiệp rốt cuộc nó làm sao?”

Chu Chính nhìn cô ta lo lắng, bối rối, bất an. Anh hơi nghiêng người tới, hạ thấp giọng nói bên tai cô ta một câụ

Câu nói ấy không dài cũng không ngắn. Nói xong anh lùi lại vài bước.

Sau đó, nhìn dáng vẻ cứng đờ của Kiều Oanh, anh thấp giọng nói  “Cho nên cô h0àn toàn không cần lo cho nó. Nó sẽ không bị ảnh hưởng gì cả.”

Kiều Oanh ngồi cứng đờ trên ghế, không nhúc nhích, mắt cũng như hóa đá.

Cả người như thể hồn lìa khỏi xác.

Cuối cùng Chu Chính nhìn cô ta sâu một cái  “Kiều Oanh, cô muốn vị trí Chu phu nhân, tôi có thể cho cô. Nhưng với điều kiện là cô phải giữ tay sach sẽ.”

Nói xong, anh quay người mở cửa rời khỏi phòng.

Nghe tiếng cửa mở, Kiều Oanh như bừng tỉnh từ cơn choáng váng, mắt đỏ ngầu nhìn the0 bóng lưng cao lớn của anh.

“Không  Không thể nào  Tôi không tin  Tôi không tin  Tôi không tin ”

“Đừng đi  Chu Chính, anh là đồ khốn  Đừng đi  Tôi không tin  Anh quay lại đây nói rõ ràng với tôi  Anh quay lại đây ”


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status