Cô thậm chí chẳng thèm bố thí một cái liếc mắt cho bọn xấu xí này.
“Bây giờ cút vẫn còn kịp.”
Tên lùn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã ôm tay hét thảm.
Anh ta bị một cô gái đánh?
Cơn giận bùng lên, anh ta lập tức dùng tay còn lại vớ lấy chai rượụ
“Mẹ nó, cho cô mặt mũi mà không biết điều đúng không? Chờ đấy, ông đây giết cô ”
Ở một bên khác, Nguyễn Thanh Thanh đang ngồi trong phòng VIP trên du thuyền, nhận được vô số lời tâng bốc từ bạn bè của Mạnh Tư Thần.
“Đến nào, tối nay là để chúc mừng cô Nguyễn về nước ”
“Tổng giám đốc Mạnh đúng là có phúc, bên cạnh lại có một mỹ nhân thế này ”
“Nghe nói cô Nguyễn từng là quán quân cuộc thi điều chế nước hoa toàn quốc năm năm trước, đúng là tuổi trẻ tài cao ”
Đối mặt với những lời chúc mừng ấy, Nguyễn Thanh Thanh không hề phủ nhận khi nghe đến hai chữ quán quân, chỉ ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, nhẹ giọng đầy vô tội nói “Chỉ là may mắn thôi. Nước hoa cũng không phải chuyên môn của tôi, chỉ vì thích một người nên mới bắt đầu tìm hiểụ”
Lý Niệm Nhi bên cạnh lập tức cười tươi lấy lòng “Cô Nguyễn không biết đâu, thiếu gia mỗi tối đều phải ngửi mùi nước hoa năm xưa cô tặng thì mới ngủ yên được.”
Mọi người đồng loạt “ồ” lên, Nguyễn Thanh Thanh cũng đỏ mặt xấu hổ.
Ai chẳng biết sản nghiệp của Mạnh Tư Thần có liên quan đến nước hoa.
Không khí ám muội thế này rất thích hợp để tỏ tình, cũng là chuyện mà tất cả đều ngầm hiểụ Nhưng Mạnh Tư Thần lại trầm mặc từ đầu đến cuối.
Từ sau khi ly hôn đến giờ, trong lòng anh ta vẫn có một cảm giác bực bội không nói nên lời.
Đúng lúc ấy, Lý Niệm Nhi quay đầu lại thì bất ngờ thấy một bóng dáng quen thuộc ở phía xa.
“Thẩm Tư Ninh sao lại ở đây?”
Câu nói này lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Mạnh Tư Thần là người đầu tiên đứng dậy, mở cửa bước ra lan can nhìn xuống bên dưới, trông thấy người phụ nữ kia mặc một chiếc váy đỏ ôm eo, kết hợp với giày cao gót, vóc dáng càng thêm quyến rũ. Nhất là khi cô chậm rãi xoay ly rượu trên tay…
Bình thản, lạnh nhạt, nhưng lại gợi cảm đến động lòng người.
Câu này không biết vì sao tự dưng xuất hiện trong đầu anh ta.
Đối diện Thẩm Tư Ninh là một nhóm đàn ông trông rất lưu manh, đặc biệt là tên lùn đeo dây chuyền vàng đang vung chai rượu, miệng mắng nhiếc cực kỳ côn đồ.
“Mẹ kiếp, cho cô mặt mũi mà không biết điều đúng không? Chờ đấy, ông đây giết cô.”
Mấy cậu ấm cô chiêu đứng bên Mạnh Tư Thần cũng đang hóng chuyện.
“Này, người phụ nữ kia nhìn cũng giống vợ cũ của tổng giám đốc Mạnh thật đấy, nhưng khí chất thì đúng là khác biệt một trời một vực.”
“Anh mù à? Đó chính là người ta đấy ”
“Mẹ kiếp, tổng giám đốc Mạnh, vợ anh ăn diện lên lại đẹp thế này sao?”
“Khoan đã, kia không phải là Tôn Tiểu Dương sao? Tên đó khốn nạn ngang ngược không ai bằng, đụng vào anh ta không chết cũng bị lột da, lại còn cực thích chơi gái ”
“Chậc, vừa mới ly hôn đã ăn mặc kiểu này, Thẩm Tư Ninh làm gì có quan hệ hay địa vị gì mà lên được du thuyền này chứ? Không chừng bỏ tiền ra để lên đây câu đàn ông cũng nên ”
/947
|