Nguyễn Thanh Thanh cắn môi, tiếp tục nói “Tôi thật lòng yêu A Thần. Dù không có danh phận, tôi vẫn nguyện ở bên anh ấy. tôi biết sự xuất hiện của tôi là không công bằng với cô…”
“Nhưng… Tình yêu thì cũng có trước có sau, là tôi gặp anh ấy trước.”
Hôm nay Nguyễn Thanh Thanh khác hẳn mọi ngày, cô ta mặc chiếc váy đỏ thẫm rực rỡ như hoa lựu, màu sắc kiêu kỳ ấy kết hợp với dáng vẻ đáng thương như bị ức hiếp của cô ta lại khiến Thẩm Tư Ninh cảm thấy vừa buồn cười vừa vô vị.
“Chỉ cần cô bằng lòng nhường lại anh ấy cho tôi, cô bảo tôi làm gì tôi cũng đồng ý. Dù sao giữa hai người cũng không có tình cảm thật, nếu cô cần danh phận thì cứ giữ lấy, còn tôi chỉ cần A Thần là đủ.”
Cô ta rõ ràng đang cố tình chọc giận để Thẩm Tư Ninh mất kiểm soát.
Thế nhưng từ đầu đến cuối, Thẩm Tư Ninh vẫn bình tĩnh, thản nhiên giơ tay ngăn cô ta tiếp tục giả vờ đáng thương.
“Đừng nói nữa. Thực ra tôi vẫn chưa ăn sáng, lỡ có nôn ra đây thì sẽ rất khó coi. Nhưng nếu cô bảo tôi thành toàn cho hai người, vậy chắc cô cũng biết cô nợ tôi một lời xin lỗi chứ?”
Thẩm Tư Ninh lạnh nhạt nói “Nếu tôi tặng anh ta cho cô, cô định báo đáp thế nào đây?”
Cả người Nguyễn Thanh Thanh cứng đờ, chưa kịp trả lời thì đã thấy Thẩm Tư Ninh nở một nụ cười lạnh.
“Hay là bây giờ cô quỳ xuống lạy tôi một cái? Thành toàn cho hai người, cũng xem như tôi là cha mẹ tái sinh của hai người đấy.”
Thẩm Tư Ninh nhếch môi cười giễu cợt “Trước đây chẳng phải cô còn mời tôi đến dự đám cưới hai người sao? Đã vậy thì, vì A Thần của cô, chuyện nhỏ thế này chắc cũng làm được chứ nhỉ?”
Sắc mặt Nguyễn Thanh Thanh từ trắng chuyển sang xanh, không biết nên phản ứng ra sao.
“Cô đừng khinh người quá đáng.” Mạnh Tư Thần kéo Nguyễn Thanh Thanh ra phía sau “Cô nghĩ cô nói mấy câu như vậy là có thể cứu vãn…”
Anh ta còn chưa nói xong thì đã thấy Thẩm Tư Ninh xoay người đi về phía quầy tiếp nhận.
“Đùa thôi mà.” Giọng Thẩm Tư Ninh thản nhiên như nước lạnh, trái tim đã sớm bị tổn thương đến tan nát, nên giờ chẳng còn quan tâm anh ta có giận hay không “Không muốn nhanh chóng ly hôn, còn muốn ôn chuyện cũ? Tổng giám đốc Mạnh sẽ không phải là đang hối hận đấy chứ?”
Mạnh Tư Thần “…”
Anh ta bị câu nói này làm cho nghẹn lời, vừa định nói gì đó thì đã thấy Thẩm Tư Ninh đi mất, rời đi một cách nhanh gọn dứt khoát, như thể thật sự chẳng muốn liên quan gì với anh ta nữa.
Nói ra cũng kỳ lạ, sáng nay anh ta còn bực bội lo nếu Thẩm Tư Ninh đổi ý không chịu ly hôn thì phải xử lý như thế nào, vậy mà giờ nhìn thấy cô dứt khoát như thế, trong lòng anh ta lại cảm thấy khó chịu lạ thường.
Lúc này, nhân viên ở quầy lễ tân đang làm thủ tục hỏi theo quy trình “Có cần hòa giải không?”
Thẩm Tư Ninh ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, Mạnh Tư Thần và Nguyễn Thanh Thanh gần như dính vào nhaụ
Nhân viên nhìn theo ánh mắt cô cũng phải kinh ngạc, không ngờ có người lại phách lối như thế, chưa ly hôn mà đã công khai tình tứ như thế, đúng là trơ trẽn. Người đó nhìn Thẩm Tư Ninh bằng ánh mắt đầy cảm thông.
Thế là con dấu đỏ tươi đóng xuống, chính thức tuyên bố mối quan hệ hôn nhân giữa hai người đã kết thúc.
Đợi đến khi Mạnh Tư Thần tiến đến, nhân viên nhanh chóng đưa giấy chứng nhận ly hôn cho cả hai, rồi đột nhiên nói với Thẩm Tư Ninh “Chúc cô hạnh phúc.”
Nguyễn Thanh Thanh bên cạnh “…”
Cô ta có thể cảm nhận rõ ánh mắt của mọi người trong Cục Dân Chính đều nhìn mình không đúng lắm, nhưng vẫn cố gắng giữ nụ cười. Móng tay đã bấm sâu vào lòng bàn tay, thù hận trong lòng cũng đang rỉ máụ
Nếu không phải Thẩm Tư Ninh nhặt được lợi, thì bây giờ cô ta đã là bà Mạnh.
“A Thần.” Giọng nói của Nguyễn Thanh Thanh đầy ngọt ngào, gần như vừa ra khỏi cửa đã lập tức khoác tay Mạnh Tư Thần, cúi đầu nói “Năm đó chúng ta vốn đã có hôn ước, chỉ tiếc là em bị ép ra nước ngoài. Ba năm qua cô ấy và anh sống bên nhau chẳng qua cũng chỉ là hình thức, nói cho cùng cũng vì em.”
“Nhưng dù đã ly hôn, vẫn có thể làm bạn. Anh nên an ủi cô Thẩm, chắc cô ấy rất buồn.”
Thẩm Tư Ninh chẳng buồn để tâm.
“Cô ta?” Mạnh Tư Thần cười khẩy, trong lòng bực bội không nói nên lời.
Trông Thẩm Tư Ninh không chút gì gọi là buồn bã.
“Phụ nữ ai chẳng như vậy, có chuyện gì quan trọng bằng chồng chứ? Dù là người mạnh mẽ đến đâu thì ly hôn cũng sẽ đau lòng thôi.” Nguyễn Thanh Thanh giọng ngọt như mật, nhưng từng lời nói đều tẩm độc chĩa về phía Thẩm Tư Ninh.
/947
|