Khi Chồng Cũ Quay Về: Đừng Mơ!

Chương 20

/1124



Cũng may, cô chưa hoàn toàn đánh mất bản thân, thỉnh thoảng vẫn nhận vài công việc, tích góp được chút tiền.

Không muốn lãng phí thêm lời nào, Ôn Tự cầm bút ký dứt khoát. Ký xong, cô đẩy bản thỏa thuận về phía anh:

“Anh tranh thủ đi, trên lầu còn có người đang đợi.”

Tạ Lâm Châu nghe xong, cố ý kích cô:

“Ghen à? Kỹ thuật của cô ấy hơn em nhiều, dù có thai cũng biết cách làm tôi sung sướng.”

Nhưng Ôn Tự sớm đã buồn nôn từ trước, lúc này chẳng buồn dao động: “Vậy thì chúc mừng anh, nhặt được của quý.”

Tạ Lâm Châu siết chặt nắm đấm.

 

Sắc mặt lạnh băng, cũng cúi đầu ký tên.

Chiếc bút gần như bị anh ta đập mạnh xuống bàn:

“Ôn Tự, sau này đừng có hối hận mà đến khóc lóc cầu xin tôi quay lại.” Ôn Tự nhìn bản thỏa thuận mỏng dính kia.

Tựa như cuối cùng cũng trút bỏ được gánh nặng ngàn cân, cả người nhẹ hẫng.

Cô nhìn Tạ Lâm Châu, bao nhiêu dịu dàng và yêu thương trước đây, thoáng chốc như một giấc mộng.

“Anh yên tâm, tuyệt đối không có chuyện đó.”

Giọng nói không hề có sát khí, lại như một lưỡi dao mềm, khiến lòng người nhói buốt.

Tạ Lâm Châu đột nhiên đứng bật dậy khi thấy cô chuẩn bị rời đi, vô thức kéo tay cô lại:

“Ôn Tự!”

Anh ta định nói gì đó, nhưng đúng lúc này lại nhìn thấy dấu răng ám muội trên cổ cô, sắc mặt lập tức thay đổi, tức giận gào lên:

“Đây là gì? Em ngủ với thằng khác rồi?”

Ôn Tự giật tay về, lạnh nhạt nói:

“Anh từng trải như thế rồi, mà vẫn hỏi ra mấy câu ngu xuẩn vậy à.” Lời nói ấy khiến ánh mắt Tạ Lâm Châu lập tức đỏ rực.

Anh ta thô bạo kéo cô vào lòng, bóp lấy cằm cô:

“Là ai? Em và hắn bắt đầu từ khi nào?”

Ôn Tự cực kỳ chán ghét, vùng vẫy:

“Chuyện riêng của tôi, không có nghĩa vụ báo cáo cho anh. Bỏ tôi ra!”

Tạ Lâm Châu cười lạnh:

“Hừ. Bảo sao ly hôn dứt khoát vậy. Hóa ra là đã nếm thử mùi vị đàn ông khác rồi.”

Lý trí của anh ta bị lửa giận thiêu rụi, giơ tay xé rách áo cô:

“Em thiếu thốn đến vậy sao không nói sớm? Tôi cũng có thể cho em!”

 

Ôn Tự hoàn toàn không chịu đựng nổi nữa, giáng cho anh ta một cái tát thật mạnh.

Tạ Lâm Châu chưa từng bị phụ nữ đánh như thế, phản ứng của anh ta càng dữ dội hơn.

Chỉ cần nghĩ tới cảnh cơ thể non nớt của Ôn Tự nằm dưới thân kẻ khác, anh ta đã phát điên vì ghen.

Cô là của anh ta.

Lẽ ra phải thuộc về anh ta!

Anh ta đè cô xuống ghế sofa một cách thô bạo, cởi toạc áo choàng tắm trên người.

Đúng lúc này, từ tầng trên truyền xuống giọng nói của Thẩm Tri Ý: “Lâm Châu, hai người đang làm gì vậy?”

 Làm tiểu tam mà cũng hống hách như vậy

Tạ Lâm Châu sững người, hành động lập tức khựng lại. Lý trí quay về, anh ta buông lỏng Ôn Tự.

Ôn Tự nhân lúc đó, co đầu gối, nhắm thẳng bụng anh ta mà thúc một cú cực mạnh.

Tạ Lâm Châu đau đến nỗi mặt tái mét, cả người cứng đờ tại chỗ. Ôn Tự bật dậy, chỉnh lại quần áo.

Tim vẫn đập thình thịch, sự sợ hãi xen lẫn cơn giận dữ khiến cô muốn đập vỡ đầu người đàn ông kia.

Nhưng lúc này, cô đơn độc, lại đang ở thế yếu, đánh nhau chỉ khiến mình rơi vào tình huống nguy hiểm hơn.

Cô tạm thời nuốt cục tức xuống, cầm bản ly hôn quay người rời đi.

Chưa kịp ra khỏi cửa, đã bị Thẩm Tri Ý từ trên lầu bước xuống chắn đường. Ánh mắt cô ta đầy khinh miệt, giễu cợt:

“Đúng là tiện nhân.”

 

Lửa giận trong lòng Ôn Tự vốn chưa kịp dập, giờ lại bị khơi lên. Ánh mắt cô lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thẩm Tri Ý.

Đối mặt với cái nhìn đó, Thẩm Tri Ý khoanh tay trước ngực, giọng hống hách:

“Tôi nói sai à? Miệng thì nói ly hôn, nhưng lại quay đầu dụ dỗ Lâm Châu lên giường. Tôi thật không ngờ, Ôn Tự cô cũng thâm hiểm đến vậy.”



/1124

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status