Khi Chồng Cũ Quay Về: Đừng Mơ!

Chương 18

/1124



“Xuất thân nhà giàu, dùng tiền để vào giới giải trí. Trước kia chẳng tạo được tiếng vang gì, năm ngoái nổi tiếng nhờ một bài hát, hiện giờ quả thật có chút danh tiếng. Lát nữa tôi tổng hợp hồ sơ, gửi vào hòm thư cho anh.”

Lệ Tư Niên giọng nhạt:

“Đã là danh tiếng mua bằng tiền, thì không thể để lãng phí. Nhắn lại với Tạ Lâm Châu, tôi sẽ ‘chăm sóc’ người tình nhỏ của cậu ta thật tốt.”

Sau khi lấy lại được chiếc nhẫn, Ôn Tự mời Lâm Hải Đường đi ăn một bữa lớn.

Hai người cụng ly, tiếng vang giòn giã.

“Tôi thật không ngờ, Thẩm Tri Ý mà cũng làm ra được cái trò làm tiểu tam như vậy!” Lâm Hải Đường đầy vẻ ghét bỏ. “Còn chưa cưới mà đã có thai, chuyện này mà để fan cô ta biết, chắc trời cũng thủng một lỗ!”

Ôn Tự nhấp một ngụm nước trái cây, khóe môi khẽ nhếch.

“Tự chơi với lửa thì tự thiêu thôi. Có thai sớm, đến lúc sinh sớm là lộ ngay.” Lâm Hải Đường vẫn chưa hết giận:

“Cái đôi cẩu nam nữ đó, cậu định bỏ qua cho họ vậy à?”

 

Ôn Tự không có ý định trả thù sâu cay:

“Chuyện riêng của họ, tôi không hứng thú. Nhưng chuyện Thẩm Tri Ý bỏ thuốc tôi, tôi sẽ từ từ tính sổ.”

Lâm Hải Đường xắn tay áo:

“Cần tôi gọi người giúp không?”

Ôn Tự bật cười:

“Không cần, tôi có cách.”

Nhìn cô bình tĩnh, ung dung như thế, Lâm Hải Đường không khỏi nhớ đến hình ảnh năm xưa khi Ôn Tự còn rực rỡ đầy khí chất.

“Sau khi rời khỏi đàn ông, quả nhiên khác hẳn. Nhớ năm đó cậu đấu với Lệ Tư Niên, cái dáng vẻ xinh đẹp sắc sảo đó ai mà không thích. Giờ trông cậu giống như Ôn Tự năm xưa rồi.”

Ôn Tự nghe vậy, lập tức nhớ tới chuyện cô cài virus vào máy Tống Xuyên.

Không ngoài dự đoán, hôm nay cả phòng họp chắc đều đã chiêm ngưỡng của quý của Lệ Tư Niên.

Cái bản mặt của anh ta chắc giờ đen tới mức có thể chui xuống cống. Ôn Tự không nhịn được, cười rộ lên.

“Cười gì vậy, Tự Tự?” Lâm Hải Đường thắc mắc.

Ôn Tự ho khan:

“Ăn thịt vô tình cắn vào điểm cười.” “...Cậu dùng hố nách để ăn thịt à?”

Lúc này, điện thoại cô vang lên một tiếng “đinh đông”.

Là tin nhắn từ Lệ Tư Niên: Kỹ thuật chụp ảnh khá đấy.

Ôn Tự bật cười khinh miệt.

Ngay sau đó, một tin nữa tới: Kích cỡ vừa ý không?

“…”

 

Chỉ cần đọc mấy chữ đó, Ôn Tự đã có thể tưởng tượng ra gương mặt cà khịa của Lệ Tư Niên bên kia màn hình.

Đúng là đáng đánh. Cô lạnh tanh nhắn lại:

Nhỏ quá, đâm vào mắt.

Lệ Tư Niên:

Ồ? Thế vẫn hơn cái thằng em trai vô dụng của tôi. Hai năm trời cũng không phá được cái thứ đó, lại bị tôi - ông anh này - phá ra rồi.

Ôn Tự ngẩn ra vài giây, mới hiểu ra hàm ý sâu xa trong câu đó. Tim như bị đốt cháy, mặt đỏ bừng lên tận mang tai.

Cô tức giận đập điện thoại xuống, nhưng càng nghĩ lại càng không cam lòng, bực bội nhắn thêm một câu:

Chỉ là vá lại tạm thôi, Lệ tổng đừng nghĩ nhiều.

Lệ Tư Niên nhìn dòng tin nhắn ấy, bật cười thành tiếng.

Anh ngồi trong ghế sô pha ở một quán bar yên tĩnh, ly rượu mạnh trong tay khẽ lay động, ánh sáng phản chiếu lên gương mặt tuấn mỹ của anh.

Càng thêm mị hoặc.

Người bạn bên cạnh là Trì Sâm ngả đầu nhìn anh:

“Đang xem gì vậy? Cười dâm thế?”

Lệ Tư Niên tắt màn hình điện thoại, uể oải nói:

“Đang tán tỉnh một người phụ nữ có chồng.”

Trì Sâm ngồi bật dậy:

“Khi nào mà cậu thèm khát đến mức đó rồi?”

Lệ Tư Niên không trả lời, ngửa cổ uống cạn ly rượu. Yết hầu chuyển động, lộ ra một vẻ quyến rũ khó tả.

Anh xưa nay không gần nữ sắc, bên người cũng không có các cô nàng yểu điệu, khí chất lạnh lùng, càng làm nổi bật vẻ yêu nghiệt của khuôn mặt.



/1124

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status