Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 21

/1615



"Con không cẩn thận làm rơi một chiếc hộp...""Có phải là cái hộp đặt cùng với ảnh chụp chung không?" Lão gia vội hỏi. 

Tống Uần Uẩn gật đầu, "Vâng." 

Lão gia lập tức hiểu ra, ông thở dài, "E rằng ông cũng không bảo vệ được con, món đồ đó rất quan trọng với nó, ngay cả ông cũng không dám động vào." 

Trong lòng Tống Uẩn Uần hiểu rõ, Giang Diệu Cảnh đặt món đồ đó cùng với ảnh của bố mẹ mình có thể thấy được vị trí của nó trong lòng anh. 

Trước đây cô cũng có một món đồ quý giá như vậy, nhưng đã làm mất rồi. 

Đó là món quà sinh nhật đầu tiên mà ông nội tặng cho cô. 

Cô còn nhớ rõ đã làm mắt nó như thế nào, đó là năm cô bảy tuổi, ông nội dẫn cô đến nhà tự họ Giang, lúc đó cô còn chưa hiểu chuyện lắm, chỉ biết nhà họ Giang có tang, không rõ là ai mất, lớn lên mới biết ngày đó là tang lễ của bố mẹ Giang Diệu Cảnh.Cô khi đó còn nhỏ, chạy lung tung trong sân sau rộng lớn của nhà họ Giang. 

Sau một hòn non bộ, cô nhìn thấy một người phụ nữ đầy một cậu bé chừng mười tuổi xuống nước... 

Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy sự tà ác của lòng người. 

Cô rất sợ hãi. 

Hoảng hốt muốn chạy đi. 

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ giãy giụa hết sức của cậu bé, cô bèn đợi người phụ nữ đó rời đi, tuy nhỏ người nhưng gan nhảy xuống cứu người. 

May mà cô đã học bơi, nhưng cũng rất tốn sức, bản thân cũng suýt nữa không lên được, kéo được người vào bờ cô cũng không đưa lên được, là ông nội cô đến kịp lúc kéo cả cô và cậu bé lên. 

Lúc đó cậu bé đã ngất xỉu. 

Dưới sự cấp cứu của cô và ông nội, cậu bé nôn nước ra, ngay lúc cậu bé sắp tỉnh lại, ông nội đã kéo cô bỏ chạy.Cô không hiểu tại sao ông nội lại hoàng hốt như vậy, tò mò hỏi: "Ông ơi, cậu bé đó là ai? Tại sao có người muốn hại cậu ấy?" 

Ông nội nói: "Nó cũng giống con, cũng đến dự tang lễ." 

Cô không biết rằng ông nội đã không nói thật, ông sợ cô bị người khác trả thù nên đã nói dối cô. 

"Con phải quên chuyện hôm nay đi, ai hỏi cũng không được nói ra." Ông nội dặn đi dặn lại. 

Cô cũng rất nghe lời ông nội. 

Về nhà, cô phát hiện miếng ngọc bội của mình đã mất. 

Là miếng ngọc phỉ thúy hình Phật Di Lặc, ông nội nói chữ Phật đồng âm với chữ Phúc, hy vọng cô lớn lên có thể trở thành một người từ bị khoan dung, lạc quan rộng lượng... 

Đó là lời chúc của ông nội dành cho cô.Từ khi cô một tuổi đã đeo nó. 

Vì vậy cô hiểu Giang Diệu Cành tức giận. 

Cô không hề oán hận sự bạo lực của Giang Diệu Cảnh đối với cô. 

Nhưng trong lòng cô lại cảm thấy sợ hãi người đàn ông này. 

Tính cách cũng quá tàn bạo rồi! 

"Lão Tiền, ông mời bác sĩ Thẩm đến xem cho Uẩn Uẩn đi." Giang lão gia lên tiếng. 

Tổng Uẩn Uần nghe thấy tiếng, suy nghĩ quay trở về, vội vàng nói: "Không cần đâu ạ, trong nhà có hòm thuốc không ạ? Con có thể tự xử lý." 

Cô biết mình không bị thương nặng. 

Đối diện với ánh mắt không chắc chắn của Giang lão gia, cô nói: "Con là bác sĩ, trong lòng biết phải làm gì." 

Thấy cô tự tin, lão gia bèn đồng ý.Vết thương của cô đúng là không nặng, chỉ là một vết cắt nhỏ, vì có hơi sâu nên mới chảy máu. 

Cô dùng gương soi, xử lý đơn giản, băng bó vết thương lại không tốt nên không dùng gạc bọc lại.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status