Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 355

/1529



Hôm nay gặp phải chuyện như vậy, Nguyễn Tử Mạt không định mở cửa hàng buôn bán nữa, trước khi đi đến cục cảnh sát cô đã dặn dò nhân viên ở cửa hàng, sau khi dọn dẹp xong thì có thể trở về.

Lệ Kình Liệt ngồi xổm ở trước mặt cô, anh hơi nghiêng đầu, nói với Nguyễn Tử Mạt  ""Lên đi.""

Nguyễn Tử Mạt mở to mắt, ""Tôi có thể........""

Nguyễn Tử Mạt còn chưa nói xong, Lệ Kình Liệt đã kéo tay cô, kéo cô leo lên lưng anh, sau đó anh vòng tay qua hai chân cô, cõng cô trên lưng, vững vàng bước đi trên đường.

Lưng anh to rộng vững chắc, giống như cô ở trên lưng anh không có chút sức nặng̝ nào nên anh có thể thỏa mái bước đi.

Ban đầu Nguyễn Tử Mạt có chút không tự nhiên, cô duỗi e0 thẳng tắp, cơ thể cố gắn giữ khoảng cách, cuối cùng vì quá mệt mỏi mà tay cô từ từ vòng qua cổ anh, nằm lên lưng anh.

Bước chân của Lệ Kình Liệt vững vàng ma͙nh mẽ, anh liếc nhìn sợi tóc dài trước ngực, bên tai là tiếng hít thở nhẹ nhàng của cô, hương thơ๓ trên người cô thỉnh thoảng bay qua.

Đôi mắt anh hiện lên một tia u tối, bước chân có chút rối loạn.

""Lệ Kình Liệt, anh và cục trưởng Mã có quan hệ gì?""

Nguyễn Tử Mạt gác cằm lên vai anh, quay đầu nhìn về phía sườn mặt tuấn tú của anh, tò mò hỏi.

Nếu không phải Lệ Kình Liệt họ Lệ, cục trưởng Mã họ Mã, chỉ dựa vào cách cục trưởng Mã đối xử với Lệ Kình Liệt, cô còn nghĩ rằng hai người họ là cha con. 

Sắc mặt Lệ Kình Liệt không thay đổi, ""Chỉ là có chút quan hệ, sau này em có gì phiền phức gì thì có thể tìm ông ấy, không cần phải khách sáo”.

Giọng điệu quen thuộc này, coi đó như là điều bình thường.

Một lúc lâu sau Nguyễn Tử Mạt cũng không nói gì, cô và người ta không quen biết, làm sao có thể không biết xấu hổ, có việc gì cũng tìm đến để gây phiền phức cho người ta cho được.

""Lúc trước không phải anh nói đi làm nhiệm vụ nửa tháng thôi sao, nhưng anh đã đi được một tháng rồi đó.""

Nguyễn Tử Mạt thấy Lệ Kình Liệt không muốn tiết lộ quá nhiều, cô cũng biết điều mà không truy hỏi nữa, liền thay đổi đề tài câu chuyện.

Lâu rồi Tiểu Bảo không nhìn thấy ba mà có chút lo lắng, thường xuyên hỏi cô khi nào ba mới trở về.

Nguyễn Tử Mạt không thể trả lời, chỉ có thể nói sắp rồi.

Lệ Kình Liệt trầm mặc một lát, ""Có một số việc làm chậm trễ.""

""Ừ, Tiểu Bảo rất nhớ anh.""

Cằm Nguyễn Tử Mạt đặt trên vai anh, hơi thở nhẹ nhàng của cô phả vào cổ anh.

Có một câu nói quanh quẩn tɾong cổ họng anh, cuối cùng cũng không thể nói ra.

Nguyễn Tử Mạt thấy một giọt mồ hôi từ trán rơi dọc the0 đường nét cương nghị trên khuôn mặt anh, có lẽ là vì Lệ Kình Liệt rất đẹp trai, khiến Nguyễn Tử Mạt cảm thấy anh chảy mồ hôi cũng mang the0 vẻ gợi cảm trí mạng.

""Anh nóng lắm sao?""

Nguyễn Tử Mạt đưa tay lên, ngón tay mềm mại dừng trên trán anh, lau đi giọt mồ hôi cho anh.

Bước chân của Lệ Kình Liệt dừng lại, ạnh nghiêng đầu, ánh mắt nhìn thật sâu vào Nguyễn Tử Mạt ở đằng sau, ""Nóng, tốt nhất là em đừng lộn xộn.""

Nguyễn Tử Mạt bị ngọn lửa tɾong mắt anh dọa sợ, lập tức thu tay lại.

Trên xe buýt, chỉ có một chỗ ngồi.

Lệ Kình Liệt nhường cho Nguyễn Tử Mạt ngồi, còn anh đứng bên cạnh cô.

Cánh tay anh chống trên ghế của cô, giữ cô thật chặt tɾong phạm vi hơi thở của anh.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status