Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 344

/1529



Trong cửa hàng trang trí rất lộng lẫy, lại vô cùng lịch sự và tao nhã, mắt Cố Vân Đình lóe lên vẻ kinh ngạc. Chiếc đèn chùm từ trên trần rủ xuống, còn có một chiếc chụp đèn bằng tre, rất độc đáo. Hơn nữa, trên tường còn có một khung cửa sổ, tre0 chuông gió làm bằng vỏ sò, khi gió thổi sẽ phát ra âm thanh tɾong trẻo ngọt ngào. Cố Vân Đình chưa bao giờ nhìn thấy một cửa hàng trang nhã và đẹp đẽ như vậy, một khi đã đến liền không muốn rời đi.

Vợ của lão Lệ xinh đẹp như hoa đã đành, viết thư pháp giỏi đã đành, chơi đàn piano rất hay đã đành. Mẹ nó, lại còn biết kiếm tiền. Loại người này chỉ có một trên đời.

Ai dám tưởng tượng một người h0àn hảo như vậy lại có thật.

Thực ra việc trang trí vẫn chưa h0àn thành. Còn có một bức tường trắng nữa, Nguyễn Tử Mạt định tìm người vẽ một bức tranh lên đó.

Bàn ghế đã được bày sẵn, trên bàn còn có một bó hoa giả được cắm tɾong chai thủy tinh.

Các món ăn và đũa được Nguyễn Tử Mạt chọn sao cho phù hợp với cách trang trí.

"Chị dâu, cô giỏi thật đấy."

Cố Vân Đình giơ ngón tay cái với Nguyễn Tử Mạt.

"Sàn nhà phải quét sạch, bàn ghế, cửa sổ đều phải lau sạch."

Cố Vân Đình hét lên với nhóm binh lính.

Khi binh lính nhìn thấy đây là cửa hàng của nữ thần của họ thì càng trở nên hăng hái hơn.

"Không cần, các anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều rồi, sao có thể để các anh làm những việc này chứ?"

Nguyễn Tử Mạt cảm thấy xấu hổ, cô đã làm phiền bọn họ nhiều như vậy rồi, giờ đến quét sàn nhà cũng cần nhờ người giúp thì không ổn.

Cố Vân Đình ngăn Nguyễn Tử Mạt  "Chị dâu, cứ để bọn họ làm đi, trước khi đi làm nhiệm vụ thì Lão Lệ đã đến tìm tôi, nhờ tôi chăm sóc cô nhiều hơn. Nếu cô mở cửa hàng mà mệt mỏi, khi lão Lệ quay lại sẽ bóp chết tôi đấy."

"Nhưng cũng không thể để các anh mệt được."

Nguyễn Tử Mạt rất xấu hổ.

"Chị dâu, chúng tôi không mệt."

Các binh lính cười toe toét lộ hàm răng trắng, nói.

Công việc nhỏ này chẳng là gì đối với họ, quá trình huấn luyện thông thường của họ còn mệt mỏi hơn thế này gấp trăm lần.

Khi họ đang làm việc, Nguyễn Tử Mạt ra ngoài mua thuốc lá và một túi kẹo rồi quay lại, cô còn chuẩn bị mấy phong bì đỏ. 

Khi các binh lính h0àn thành xong công việc, Nguyễn Tử Mạt đưa cho mỗi người một bao thuốc, một nắm kẹo và phong bì màu đỏ thì tất cả đều bỏ chạy.

“Chỉ cần có điếu thuốc là được, nếu đưa phong bì đỏ cho chúng tôi, khi về chúng tôi sẽ bị phạt.”

"Là loại hình phạt rất nghiêm khắc."

Trong quân đội có những quy định nghiêm ngặt là không được lấy bất cứ thứ gì của người dân. Họ nhận thuốc lá và kẹo đã là ngoại lệ rồi, nên làm sao họ dám nhận phong bao lì xì đỏ được.

Nguyễn Tử Mạt chỉ muốn báo đáp chứ không phải trả thù, họ đều đã làm như vậy rồi, nên cô cũng không thể cưỡng ép họ nhận bao lì xì nữa.

Cố Vân Đình, một người không cần lo lắng về tiền bạc, dẫn một đám binh lính đến một nhà hàng bên ngoài dùng bữa.

Mọi người dùng bữa xong vui vẻ.

Cố Vân Đình lại nói  "Ngày chị dâu khai trương, tất cả các cậu đều đến cửa hàng ủng hộ việc kinh doanh của chị dâu cho tôi."

Niềm vui trên gương mặt mọi người đã h0àn toàn biến mất.

"Chúng tôi phải tập luyện, hôm nay đã phải xin nghỉ phép rồi."




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status