Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 314

/1529



Có một tiếng cười khẽ truyền đến từ phía sau mọi người.

“Đúng là rất thú vị  Nhiều chỗ trống như thế lại không ngồi, nhất định phải ngồi bên cạnh lão Lệ. Thế nào? Đàn ông đã kết hôn rồi thì càng thơ๓ ngon hơn đúng không?”

Cố Vân Đình chậm rãi đi đến, bước chân thong thả, lười biếng, trên mặt vẫn là nụ cười cà lơ phất phơ.

Sắc mặt Tống Mạn Chi tái nhợt, đối diện với ánh mắt nóng rực của mọi người xung quanh nhìn đến giống như đang đánh lên mặt cô ta một cái, cô ta nhìn về phía Lệ Kình Liệt, hy vọng anh có thể nói giúp cô ta nhưng kết quả là Lệ Kình Liệt không hề nhìn cô ta, vẻ mặt lạnh lẽo, giống như cô ta là một người h0àn toàn xa lạ.

Rõ ràng anh đã đồng ý với anh trai cô ta, anh sẽ chăm sóc cô ta, vì sao anh lại thờ ơ với cô ta như thế?

Tống Mạn Chi nắm chặt bàn tay bên người mình, móng tay cũng sắp cắm vào lòng bàn tay rồi, cô ta cố gắng bình tĩnh, chậm rãi thả lỏng cơ mặt, nói như rất vô tội  “Chỉ là em thấy tầm nhìn bên này rất tốt, có thể nhìn thấy rõ biểu diễn trên sân khấu nên mới muốn ngồi ở đây, em không biết anh giữ chỗ này cho chị dâu, xin lỗi anh  Gây phiền phức cho mọi người rồi, em đi tìm vị trí khác đây ”

Mọi người nghe thấy cô ta nói như vậy thì cảm thấy mình đã hiểu lầm cô ta có ý đồ khác, lúc này mọi người đều cười ha ha nói không có gì.

Lệ Kình Liệt mím môi, ánh mắt hờ hững, không nói câu nào.

Cố Vân Đình đi đến, kéo một người lính ngồi phía sau Lệ Kình Liệt lên  “Tôi ngồi ghế này, cậu đi tìm chỗ khác đi ”

Anh lính này đã từng nhận được nhiều thứ tốt từ Cố Vân Đình nên không do dự mà nhường chỗ ngay, anh ấy còn cười hì hì rồi ra phía sau tìm chỗ khác.

Mấy anh lính còn lại thấy Tống Mạn Chi đã rời đi thì ủ rũ, cả người ỉu xìụ

“Lão Cố, lời nói vừa rồi của cậu cũng quá khó nghe  Tốt xấu gì thì đồng chí Tống cũng là đóa hoa đẹp nhất tɾong đại viện, cậu không thể thương hương tiếc ngọc sao? Hại đám chó độc thân chúng tôi cũng không có một cơ hội nhỏ nào.”

Có anh lính hai mươi mấy tuổi ngồi cạnh đó thở dài một hơi nói.

“Đóa hoa đẹp nhất sao? Ai nói thế? Chắc không phải cô ta tự xưng cho mình đó chứ?”

Cố Vân Đình cong môi, trào phúng cười nói, ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

Nếu nói đóa hoa đẹp nhất đại viện thì đó chính là chị dâu, Tống Mạn Chi cô ta là cái thá gì?

Mấy anh lính ngồi xung quanh nghẹn họng  “Lão cố, cậu nhỏ giọng một chút  Cậu như vậy sẽ khiến nhiều người tức giận ”

Toàn bộ bộ đội, tất cả những người lính chưa có đối tượng đều xem Tống Mạn Chi như nữ thần, Tống Mạn Chi rất được bọn họ hoan nghênh.

Cố Vân Đình nhếch miệng  “Tôi đang nói thật, người như Tống Mạn Chi cũng muốn xưng là hoa thì chỉ là hoa dại.” Còn chuyên yêu thích chạy đi nạy góc tường nhà người ta.

Cố Vân Đình lập tức đối mặt với ánh mắt phẫn nộ của mọi người.

Sau lưng anh lính kia dường như có gai, giống như đang ngồi trên bàn chông, anh ấy ngượng ngùng cười cười mà không dám nói gì nữa.

“Lão Lệ, cậu lại không đi đón chị dâu đến sao?”




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status